Trang

Thứ Bảy, 31 tháng 8, 2013

Tâm lý đám đông và những nguy cơ tiềm ẩn

Wegreen Vietnam

Xem thêm Những con khỉ định kiến

1. Tâm lý đám đông, dịch từ Mob Mentality, bao gồm việc con người cần có nhu cầu hòa nhập với cộng đồng, được là một phần của tập thể, có nhu cầu giống mọi người và muốn mọi người giống mình.

Tâm lý đám đông không phải một vấn nạn đạo đức bắt nguồn từ kiến thức yếu kém (như nhiều người nhìn nhận). Đây là một trong những bản tính của con người. Vào những năm 50, nhà tâm lý học Solomon Asch đã tiến hành một thí nghiệm về tâm lý đám đông, mang tên thí nghiệm Asch. Một thanh niên được chọn tham gia một chương trình có những câu hỏi trắc nghiệm với 4 người chơi khác đã được biết kịch bản từ trước. Người chủ trò ra một câu hỏi có 4 đáp án - 4 người chơi còn lại đã biết trước kịch bản sẽ cùng chọn một đáp án sai. Kết quả, người thanh niên không biết trước kịch bản đã từ bỏ đáp án đúng mà anh ta đã chọn để lựa chọn đáp án sai giống với bốn người chơi còn lại.

GIA ĐÌNH VỊ ANH HÙNG BẮT SỐNG TƯỚNG ĐỜ - CÁT – XTƠ – RI CHÍNH THỨC TRỞ THÀNH DÂN OAN

(Trần Đình Triển) Hôm nay, vừa đi công tác mấy tỉnh Nam Bộ và TP.Hồ Chí Minh về. Công việc quá bận rộn, không có thời gian thăm hỏi bạn bè, ai có trách thì cũng “đành lòng vậy, cầm lòng vậy”. Khá mệt mỏi, nghĩ là sẽ được nghỉ ngơi, thư giãn, thế nhưng vừa cất xong đồ đạc vào nhà thì một chị trạc 50 tuổi với khuôn mặt rất buồn, muốn được gặp tôi.

Qua tiếp chuyện biết được chị là Tạ Thanh Bình - là chắt nội của cụ Tạ Hiện nguyên là Đô thống Bắc Kỳ - Quân vụ Đại thần – kiêm Đô đốc Đình An. Thời Vua Tự Đức, Cụ đã góp phần đưa quân nắm giữ, bảo vệ Hoàng Sa và Trường Sa. Để ghi nhớ công lao đó, Ủy ban nhân dân thành phố Hà Nội đã lấy tên Cụ đặt cho 1 phố cổ ở quận Hoàn Kiếm - Hà Nội (đó là phố Tạ Hiện mà trước đây viết sai là Tạ Hiền). Chị Bình là con gái của Đại tá – Anh hùng lực lượng vũ trang Tạ Quốc Luật - là Đại đội trưởng – người trực tiếp chỉ huy và bắt sống tướng Đờ - Cát – Xtơ- Ri cùng toàn bộ Bộ tham mưu Pháp ở Điện Biên Phủ.

Chính quyền Hưng yên cướp đất của chiến sỹ Trường sa

(Mai Thanh Hải) Sáng ngồi phòng Trực ban, tình cờ gặp một anh bộ đội Hải quân đến gửi Đơn khiếu nại.

Lâu rồi mới nhìn thấy một người lính trở về từ đảo, anh mặc nguyên quân phục hải quân, đội cả mũ bảo hiểm gắn quân hiệu, tay phải cầm tập hồ sơ, tay trái cầm túi bánh trung thu đỏ chói...

Anh ấy sinh năm 1975, đi bộ đội đã 20 năm rồi, chục năm biên chế ở Lữ đoàn 146 (Vùng 4 Hải quân), tăng bo qua các đảo của Trường Sa đầy sóng gió thiêng liêng nhưng giờ vẫn chỉ đeo quân hàm Trung úy QNCN.

Trông anh già hơn cái tuổi 39, dáng gầy sạm, đen nhẻm nhưng rắn rỏi, đuôi mắt rạn vết chân chim như bị muối biển ăn mòn nhưng rất hay cười...


Anh chào tôi rất chính quy, nói năng nhỏ nhẹ có phần quá khiêm nhường, rụt rè đúng kiểu người ở biển lâu không về đất liền nên ngại đông người, né va chạm xô bồ...

Anh kể chuyện mà buồn lắm, rằng anh đi lính ở đảo lâu ngày, mải mê với sóng với gió, với canh trời giữ biển mà không giữ được nhà, canh được gia đình yên ổn ở quê hương.

Ở xa khơi ngoài kia, những người lính cứ vật lộn với biển, với cuồng phong, với khắc nghiệt của thiên nhiên và âm mưu thù địch... nhưng tại làng, tại xóm, tại gia đình thì lại bất ổn, biến thiên muôn sự.

Quê anh ở một xóm nghèo của đồng bằng sông Hồng, thuộc huyện Yên Mỹ, tỉnh Hưng Yên, bao đời nay người ta vẫn mưu sinh nhọc nhằn bán mặt cho đất, bán lưng cho giời.

Thế rồi anh đi lính, ra tận Trường Sa, xa lắm, ở nhà mẹ già, vợ dại, con thơ còm cõi nuôi nhau... chờ ngày con, chồng, cha họ trở về!.

Thứ Sáu, 30 tháng 8, 2013

Tỷ phú Phạm Nhật Vượng bị báo đảng tố lừa đảo

(ĐCSVN) Bỏ ra nhiều tỷ đồng để mua căn hộ chung cư cao cấp thuộc dự án Times City (tại 458, Minh Khai, Hai Bà Trưng, Hà Nội) do Công ty Cổ phần phát triển Đô thị Nam Hà Nội làm chủ đầu tư, nhưng khi bàn giao nhà, nhiều khách hàng phát hiện căn hộ của mình không đúng như thiết kế và hợp đồng mua bán. 

Theo các khách hàng mua căn hộ chung cư tại khu đô thị Times City, mong muốn có căn hộ chung cư chất lượng cao để sinh sống ổn định, họ đã ký kết hợp đồng mua nhà trong khu đô thị Times City do Công ty cổ phần phát triển Đô thị Nam Hà Nội làm chủ đầu tự. Tuy nhiên, trong quá trình thực hiện hợp đồng và bàn giao nhà, người dân phát hiện chủ đầu tư đã có nhiều sai phạm lớn về chất lượng, vật liệu, thiết bị lắp đặt trong căn hộ so với bản mẫu và hợp đồng mua bán đã ký giữa hai bên. Do đó, nhiều hộ đã không đồng ý “nhận bàn giao căn hộ”.

 
 Cửa sổ theo thiết kế có nan dày, chắc chắn (bên trái) và cửa sổ có nan thưa,
 lỏng lẻo của căn hộ đã hoàn chỉnh (bên phải).  Ảnh: PV
 

Gián điệp Trung Quốc được đặc xá, tù nhân chính trị và tôn giáo không!

VNRs - Không có tù nhân lương tâm nào trong số hơn 250 tù nhân lương tâm đang được Hội Ái hữu cựu tù nhân chính trị và tôn giáo Việt Nam theo dõi được ân xá dịp này.
Sáng hôm qua, 29.08.2013, văn phòng Chủ tịch nước đã công bố danh sách 15.523 phạm nhân được ân xá nhân dịp Quốc Khánh 02.09.2013, trong đó có nêu danh 4 trường hợp phạm tội xâm phạm an ninh quốc gia. Đó là các phạm nhân: Dương Đức Phong, Hoàng Hưng Quyền, Y Kõn Niê và Y Huông Niê.
Theo Vietnamnet, 4 tội phạm an ninh quốc gia là Dương Đức Phong (sinh năm 1960 tại Hà Giang, thi hành án trại giam Nam Hà), phạm tội gián điệp, được đặc xá trước thời hạn 3 tháng 20 ngày. Phạm nhân Hoàng Hưng Quyền (sinh năm 1934 tại Hải Hà, Quảng Ninh, thi hành án trại giam Nam Hà), phạm tội gián điệp, được đặc xá trước thời hạn 4 tháng 7 ngày.
Phạm nhân Y Kõn Niê và Y Huông Niê (Đắk Lắk) phạm tội phá hoại chính sách đoàn kết, thi hành án trại giam Xuân Phước, được đặc xá trước thời hạn (lần lượt) là 1 năm 10 tháng 7 ngày và 1 năm 9 tháng 12 ngày.

Thứ Năm, 29 tháng 8, 2013

Trai Hàn Tuyển Cô Dâu Việt!

(Góc nhìn Alan blog) Tôi hăm hở xung phong quá bộ vào một “hang động” núp bóng Nhà hàng ở Quận 2. Nó tựa như một “quần thể ôm” rộng  khoảng 2 hecta nằm dọc bờ sông, có dịch vụ nhà hàng, tiệc cưới, karaoke ôm, cà phê ôm, câu cá giải trí ôm, du ngoạn sông ôm bằng du thuyền nhỏ. Còn nhớ đó là “mùa nước lên”, các du thuyền phải neo chết ở bờ vì không thể chui lọt qua cái gầm cầu vắt ngang sông trước mắt và cả cái gầm cầu xa tít phía sau lưng!
Có 2 má mì và 2 ê kíp khoảng vài chục gái ôm lẫn gái gọi, họ được bao ăn ở nhưng không lương, họ kiếm chác bằng cách moi tiền “bo” của khách, họ tưng bừng như nắng mai khi tiền bo hậu hĩnh, họ u sầu như áp thấp khi gặp phải tay chơi cũng hẻo đời như họ! 
Chỉ một ngày sau khi quá bộ, tôi nhận ra mình đã bị hố với vai trò “tình báo” này. Nó không giống như bất cứ trừu tượng hào nhoáng nào của tôi trong quá trình nghiên cứu các tư liệu trước đó. Mọi thứ ở đó đều quá giản đơn, trần trụi quẫn quanh trong cái vòng tuần hoàn của ăn ngủ, chưng diện, mồi chài, gợi dục, làm tình và đếm tiền bo!

Thứ Tư, 28 tháng 8, 2013

Đàn ông Tàu “nhập khẩu” vợ Việt Nam

Nguyễn Hùng

Hôm nay chúng tôi sẽ bàn luận về chuyện đàn ông Tàu mua vợ VN.
Một khúc quanh cho đàn ông Tàu trên 40 tuổi còn độc thân. Họ bị xem là những người bị ế vợ. Tình trạng này càng tệ hại hơn tại Tàu với tỷ lệ số đàn ông còn độc thân cao hơn số phụ nữ độc thân. Với phụ nữ độc thân ở lứa tuổi trên 27 tuổi, họ bị xem như là bị ế chồng.
Theo thống kê dân số lần thứ 6 mới đây, nước Tàu có trên 11 triệu đàn ông độc thân có độ tuổi từ 30 -39 tuổi, trong khi đó chỉ có 5 triệu phụ nữ còn độc thân ở cùng độ tuổi 30-39. Như vậy áp lực nặng hơn đối với đàn ông độc thân Tàu (trong việc cưới vợ Tàu). Một số trong số người độc thân này bắt đầu đi tìm vợ tại các nước khác.
Đặc biệt tại VN, đàn ông Tàu có nhiểu lợi điểm hơn (tại Tàu). Vì thế họ quay sang VN. Tại VN cứ mỗi 5 phụ nữ thì có 3 nam giới. Một lợi điểm khác là sự chênh lệch to lớn về giá cả. Chi phí cho việc cưới hỏi tại Tàu có thể lên đến mức 300.000 USD (?).
Chi phí thấp nhất để lấy vợ Việt Nam qua các tổ chức môi giới chỉ khoảng 30.000 $Nhân Dân Tệ, tính ra dưới 5000 $USD. Số tiền này bao gồm chi phí đi lại, ăn ở và luôn tiền trả cho tổ chức môi giới. So với cùng cách tổ chức cưới hỏi, tại Tàu tốn khoảng 10.000$USD

Thứ Ba, 27 tháng 8, 2013

Trưng bày cổ vật Trung Quốc nhân… Quốc khánh 2-9


(NLĐO)- Khách mời thưởng lãm rất bất ngờ khi một hoạt động mừng kỷ niệm 68 năm Cách mạng Tháng Tám và Quốc khánh 2-9 tại TP Cần Thơ lại trưng bày... cổ vật Trung Quốc!
Một số cổ vật Trung Quốc được trưng bày tại Bảo tàng TP Cần Thơ
Theo chỉ đạo của Sở Văn hóa - Thể thao và Du lịch, sáng 27-8, Bảo tàng TP Cần Thơ khai mạc khu trưng bày chuyên đề Cổ vật trong con tàu đắm ở Cà Mau và ra mắt trạm vệ tinh Ngân hàng Dữ liệu di sản văn hóa phi vật thể các dân tộc Việt Nam tại TP Cần Thơ.
Thư mời dự khai mạc ghi rõ đây là hoạt động “Nhân kỷ niệm 68 năm Cách mạng Tháng Tám và Quốc khánh nước CHXHCN Việt Nam". Tuy nhiên, toàn bộ cổ vật trưng bày tại đây đều có xuất xứ từ... Trung Quốc.

Thứ Hai, 26 tháng 8, 2013

TẠI CÁI NGỰC LÉP HAY NÃO TRẠNG TEO TÓP?


 Trước thực trạng giao thông “hỗn loạn” tai nạn kinh khủng của đất nước, mỗi năm cướp đi sinh mạng của khoảng 12 nghìn người (tương đương với quân số 1 sư đoàn) gây nên  thảm cảnh đau thương cho biết bao gia đình. Những người có trách nhiệm lại mới có “sáng kiến” đưa ra dự thảo để tham gia thi lấy bằng lái ô tô, xe máy, người dân cần phải vượt qua hàng chục tiêu chuẩn về sức khỏe, trong đó có tiêu chuẩn muốn cấp giấy chứng nhận sức khỏe để lái xe máy 50 phân khối  trở lên (bằng lái A1,B1)  thì bộ ngực phải đảm bảo có số đo không dưới 72 cm...

Ai mới là "người rừng"?

Hai cha con ông Hồ Văn Thanh và Hồ Văn Lang hoảng loạn bỏ làng trốn bom đạn chiến tranh, 40 năm sống trong căn chòi cất trên cây dưới chân núi Apon thuộc Tây Trà (Quảng Ngãi) hẳn không ngờ rằng, một hôm, số phận lại đẩy họ vào một cuộc hoảng loạn khác: hoảng loạn bởi sự “thập diện mai phục” của truyền thông.

 Chuyện chưa kể về cha con 'người rừng'
 Ảnh: " Người rừng" Hồ Văn Lang ngày trở về

NẾU CÓ MỘT PHÉP MÀU

Thơ: Vũ Duy Chu

Nếu có một phép mầu
Tôi sẽ đem dải đất hình chữ S đến một nơi nào khác
Thật xa người láng giềng phương Bắc


Khi ấy
Ngư dân tôi sẽ ra biển bình yên
Không còn tàu lạ, người lạ xả súng đuổi theo cướp bóc

Thương binh tố VTV1 phát phóng sự lừa dối

Sáng 28/6, trên đài truyền hình VTV1, trong chương trình tin tức giao thông buổi sáng, có phát lại một trích đoạn phóng sự có tiêu đề "Ai chắp cánh cho thần chết" được cho là nhân danh lòng nhân ái, lừa thương binh đóng phim nhưng lại biến thành phóng sự.

Cụt chân, tay vẫn được lái xe, được cấp bằng
Phóng sự nói về hai người thương binh, một người bị cụt cả hai chân, một người cụt tay nhưng vẫn lái xe ô tô phăm phăm trên đường. Điều đáng ngạc nhiên là cả hai người này đều được cấp bằng lái xe ô tô bình thường như lời phóng sự nói.
Ông Nhung chỉ ở nhà phụ vợ chặt đá lạnh, không lái xe chở đá đi bán.
Ông Nhung chỉ ở nhà phụ vợ chặt đá lạnh, không lái xe chở đá đi bán.
"Ngồi trên cabin với bác tài cụt cả hai chân để tác nghiệp mà tim tôi như đánh lô tô. Xe cứ chạy như cuốn lốc, tai tôi cứ ù ù vẫn cố tiếp nhận lời ông thao thao rằng: “Sau khi ra quân ông nghĩ kế mưu sinh bằng cách gom góp tiền mua chiếc xe cũ 24 chỗ rồi tự mày mò học lái ô tô để đưa đón khách từ Quy Nhơn lên Gia Lai và ngược lại”. Tôi hỏi: “Cụt hai chân mà vẫn lái xe ô tô, ông có gặp phiền phức gì không?”, ông ta trả lời:
“Các ông gác đường thông cảm với người khuyết tật, còn mình thì may có thần đường phù trợ nên chưa bị tử thần gõ cửa”.
Phóng sự đã nhận được sự phản ứng của dư luận, cho rằng lái xe trong điều kiện như vậy là không đảm bảo an toàn, dễ gây tai nạn, gây nguy hiểm cho người khác.

Chủ Nhật, 25 tháng 8, 2013

Công lý và tình người

(Phú Hòa) Những câu chuyện cảm động của anh Phú Hòa - một phiên dịch viên quốc gia tại Séc - về những cử chỉ nhân đạo của tòa án Séc với những phạm nhân Việt Nam sẽ khiến chúng ta không khỏi chạnh lòng, như chính tác giả đã viết: "Liệu xã hội Việt Nam có thể có được  người “cầm cân nẩy mực” giàu tình người như vậy không?"

Tôi đã gặp khá nhiều phạm nhân người Việt đang thụ án hoặc đang chờ xử án trong những trại giam tại Czech. Có những người làm tôi nhớ vì hoàn cảnh đã đẩy họ vào con đường tội lỗi nhưng có một câu chuyện đã để tôi nhớ mãi vì lòng nhân đạo của những người đại diện nhà nước về pháp luật.

Thứ Bảy, 24 tháng 8, 2013

Võ Nguyên Giáp: Tên đồ tể khát máu của quê hương




Lời Giới Thiệu:
Bác sĩ Nguyễn Lương Tuyền là giáo sư về khoa Giải phẫu Tiểu Nhi tại đại học McGill, Montreal, Canada. Tuy là môt chuyên gia bận rộn, nhưng ông là một trong số những ít bác sĩ quan tâm và viết đến những vấn đề đất nước.

Võ Nguyên Giáp là một thiên tài khốn nạn của quê hương
.
Tôi chia sẻ ý kiến này , nhưng chỉ chia sẻ một nửa thôi. Vâng, Võ Nguyên Giáp thực quả là một tên khốn kiếp, đã đẩy hàng triệu thanh niên đất Việt vào chỗ chết từ năm 1946 tới năm 1975, để thực hiện cho được việc áp đặt chủ nghĩa Cộng Sản sắt máu trên toàn quê hương. Nhưng Y có là một thiên tài hay không, dù là một thiên tài khốn nạn của quê hương, thì cần phải xét lại. Sau mấy chục năm, các tài liệu về chiến tranh tại Việt Nam, các dữ kiện lịch sử đã được giải mật. “Huyền thoại Võ Nguyên Giáp” đã hết còn là một huyền thoại.

Thứ Sáu, 23 tháng 8, 2013

Chó đen, chó trắng, chó vàng

Ra quán ăn tối, đang ăn bỗng nghe được câu chuyện của 2 ông già bàn kế bên
- Hôm trước đang ngồi ăn bát bún ngan thì bất ngờ ở đâu xuất hiện con chó đen trước mặt tôi, nó cứ gầm gừ làm tôi sợ quá nhưng tôi nhanh trí vứt cho nó cục xương thế mới yên để ăn nốt bát bún đó
- Ăn nhằm gì, hôm trước đứa cháu tôi bị ốm phải đưa đi viện, vừa bước vào cửa phòng cấp cứu thì bỗng mấy con chó trắng ở đâu xồ ra làm tôi sợ hết hồn
- Ủa, bệnh viện mà cũng có chó sao? Lúc đó chắc ông cũng phải vứt cho chúng nó cục xương chứ?
- Có, chó nhiều là đằng khác, phòng ban nào cũng lố nhố mấy con chó trắng. Mà tôi có đang ăn bún như ông đâu mà có xương nhưng tôi cũng nhanh trí vứt cho chúng nó cục tiền nên cháu tôi mới được cấp cứu kịp thời đó
Đúng lúc đó con gái bà chủ về đến nhà, miệng méo xệch
- Mẹ ơi, con vừa đi đến chỗ ngã tư bỗng dưng mấy con chó vàng nấp sau gốc cây xồ ra cắn con 
- Thế có sao ko? Đi tiêm phòng dại chưa? Bà mẹ hỏi với giọng lo lắng
- Chó này cắn thì ko bị dại nhưng lại dẫn đến bệnh viêm màng túi

Đã ngu lại còn tỏ ra nguy hiểm

(Ngân An) Hàng xóm với nhà mình là 1 ông đương kim chủ tịch xã, ông vẫn thường sang chém gió với bố mình và hôm nay cũng vậy. Sau một hồi đông tây kim cổ, trên trời dưới biển, trăng sao, chuyện chú Cuội quại chị Hằng, ra vẻ ta đây hiểu sâu nghĩ rộng, ông nói
- May mà có đảng, có Bác nên dân ta mới có độc lập tự do, tự dưng tôi lại nghĩ đến cảnh dân ta vẫn là nô lệ của thực dân phải nhổ lúa đi để trồng đay và bị bóc lột trong các đồn điền cao su mà "khi đi trai tráng, khi về bủng beo" mới thấy được công lao của đảng, của Bác sao mà lớn thế
Không thấy bố mình nói gì, ông tiếp tục
- Đúng là ơn đảng và tư tưởng Hồ Chí Minh làm kim chỉ nam nên xã mình mới có điện lưới quốc gia và nước sạch nông thôn để dùng nhỉ. Cứ nghĩ đến cảnh cứ 7 giờ tối đi ngủ nên nhà nào cũng đông con và múc từng xô nước giếng để sinh hoạt mới thấm thía, ông thấy sao?
Nghe đến đây thấy chướng tai quá, không đợi bố mình phản ứng gì, mình nói: bác cho cháu phản biện lời bác nhé và mình nói luôn
- Thứ nhất, không có đảng và Bác thì nước ta vẫn có độc lập tự do vì đó là xu thế chung lúc bấy giờ. Mã lai vẫn được Anh (?), Indo vẫn được Hà lan trao trả độc lập đấy thôi. Xa hơn như ở châu Phi thì Pháp cũng phải để cho các quốc gia tuyên bố độc lập mà. Rồi những nước Mỹ La tinh cũng đâu cần đảng và Bác cũng vẫn giành được độc lập từ Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha đấy thôi. Đó là xu thế chung, cũng giống như chế độ XHCN ở Liên Xô và đông Au sụp đổ cũng là xu thế chung chứ chả cần thế lực nào tác động
- Thứ hai, chả phải ơn ai cả. Chuyện có điện có nước là do những Cty kinh doanh đó muốn có lợi nhuận thì họ phải cung cấp, nó cũng giống như bác bán hàng muốn có lãi thì phải có khách hàng. Chúng ta dùng thì chúng ta trả tiền chứ có phải là dùng miễn phí đâu mà bác nói là ơn đảng. Tóm lại, cả 2 ý bác vừa nêu ra chỉ là ngụy biện mang tính chất mị dân
Nghe đến đây, ông chủ tịch xã vội đứng lên xin phép ra về vì nhà có việc (haha, chắc là bị mình bóc mẽ)
Ông vừa ra khỏi cổng, bố mình liền nói
- Con ạ, những thằng làm quan ở xứ ta thời nay đa phần là ngu nhưng lại luôn tỏ ra nguy hiểm, ác một nỗi là chúng lại quá đông nên nước ta mới mạt vận như thế này
Không ngờ mới đoạn tuyệt được với báo (giấy) đảng và tivi có vài tháng mà bố mình có nhận xét chí lý thật

“Vô cảm” – virus lây lan trong giới trẻ

(Hoàng Trường) Một xã hội phát triển sẽ khiến cho con người có nhiều thay đổi, bận rộn và không có nhiều thời gian để quan tâm tới mọi người xung quanh. Đặc biệt là giới trẻ, được thích nghi với những sự mới mẻ từ rất sớm, không được tiếp cận nhiều với những tư tưởng, quan điểm của cha ông xưa nên có những suy nghĩ xa vời chuẩn mực trong đạo đức. Giới trẻ hiện nay sống vô cảm, thờ ơ với những người xung quanh, trở nên khô khan khi không còn những tình cảm quý giá nuôi dưỡng tâm hồn.

“Bệnh” vô cảm là căn bệnh không có tên trong danh sách ngành y, nhưng nó vẫn thường trực trong cuộc sống hàng ngày, xung quanh chúng ta.

Thứ Năm, 22 tháng 8, 2013

Ngu lâu dốt bền


 Công văn 1042/C67-P3
Không biết cái thành ngữ tếu táo dân dã “ngu lâu, dốt bền” có từ bao giờ và ai là người phát minh. Nhưng có vẻ như khó có thể tìm được cụmtính từ nào sát hợp hơn, và nó hơi bị… chuẩn khi đề cập đến sự kiện đang gây bão dữ dội trên công luận: công văn (c/v) số 1042/C67-P3 của Cục CSGT đường sắt, đường bộ (C67) – Bộ Công an và lý lẽ bảo vệ nó của 2 ngài đại tá, đều cương vị Phó Cục trưởng C67, khi bị báo chí rầm rộ chất vấn, phản biện.

Đọc c/v 1042 và ý kiến 2 quan chức trên, người ta có cảm giác tác giả những phim kinh dị hàng “bom tấn” của hollywood cũng chào thua. Tại c/v này, C67 yêu cầu Trưởng phòng CSGT các tỉnh, TP trực thuộc TW chỉ đạo lực lượng trực tiếp tuần tra, kiểm soát: “Luôn luôn nâng cao tinh thần cảnh giác, kiên quyết đấu tranh làm rõ với những đối tượng quay phim chụp ảnh hoạt động tuần tra kiểm soát, xử lý vi phạm khi chưa được phép đồng ý của CSGT đang làm nhiệm vụ. Nếu đúng là nhà báo thì tập hợp thông báo cho cơ quan chủ quản, nếu giả danh nhà báo thì tạm giữ, lập hồ sơ chuyển cơ quan chức năng xử lý…” (!?!).2
Người ký c/v này là đại tá Phó Cục trưởng Trần Sơn Hà. Trả lời báo chí chất vấn, Phó Cục trưởng Hà vẫn quanh co bao biện, khư khư bênh vực cái “quái thai” này. Ngoài ông Hà, phải kể đến đại tá Phó Cục trưởng Nguyễn Ngọc Tuấn.

Chuyện của tôi:Vào đảng

Lão trưởng phòng và lão Phó bí thư đảng ủy gọi mình ra nói chuyện. Đại khái là em có muốn vào đảng không, vào đảng thì mới thăng tiến được, trước mắt là cái ghế trưởng phòng sẽ là của em khi anh về hưu và có thể là phó giám đốc nữa... mà chi phí thì chưa tới 100 (triệu), chỉ khoảng 1 năm sau khi là đảng viên thì em sẽ thu hồi đủ vốn... Minh bắt đầu con nai vàng ngơ ngác:

- Ơ, em tưởng là vào đảng thì mình phải gương mẫu hơn, trách nhiệm hơn, phải luôn tin tưởng vào cái ông Mác, ông Mao gì đó và phải thấm nhuần tư tưởng bác Hồ... chứ sao lại vào đảng là lại có tiền hả anh, vào đảng mới có bổng lộc à?

- Ừ, lý thuyết thì là vậy nhưng muốn có tiền thì phải có chức, muốn có chức thì phải là đảng viên. Các ông đảng viên gạo cội có phát biểu gì, chủ trương đường lối... thì kệ, các ông ấy cũng vì tiền mà nói vậy thôi chứ có hiểu gì đâu. Anh đây cũng vậy, cứ ù ù cạc cạc ăn tiền, quê hương là chùm khế ngọt mà. Tay phó bí thư sổ ra 1 tràng đi cùng với nụ cười bỉ ổi

Mình hẹn bọn chúng sẽ trả lời sau nhưng mình nghĩ: nếu tao đồng ý thì tao sẽ chính thức là thành viên của cái băng nhóm mafia, sẽ cùng hội cùng thuyền với chúng mày, sẽ coi nhân dân là địch... ôi như vậy thì tao sẽ có tội lớn với dòng tộc nhà tao, tao sợ quả báo lắm. Thôi, cái xưởng sản xuất ống cống (*)  của nhà cũng sắp khai trương rồi, với tiềm năng thị trường là 16 ống loại đặc biết, 175 cái loại sang và hơn 3 triệu cái loại thường thì 3 đời nhà tao tiêu cũng chả hết tiền. Đừng có hòng mà xui được tao làm điều ác nhé.

(*) Độc tài Gaddafi chết trong ống cống - 16 viên BCT - 175 viên TW đảng - 3 triệu đảng viên

Khi nào "ông" khuất?

(Ngân An) Ông cụ ốm đâu bệnh tật mà vẫn cứ sống nhơn nhơn, ăn hết lộc của con cháu nên lũ con ức lắm. Chúng chỉ mong ông "đi" cho khuất mắt nhưng chưa biết làm cách nào nên mới chuẩn bị mâm xôi, thủ lợn tìm gặp ông thầy bói cao tay trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, nhìn thấu tương lai để hỏi cho ra nhẽ
- Nhờ lão xem giùm hộ chúng con ông cụ nhà con sinh ngày 3/2/1930, không rõ sinh vào giờ nào nhưng sinh ra tại Hương cảng, Trung cộng thì bao giờ mới được đi theo cụ (lưỡi) Mác, lưỡi (Lê) ạ?
Sau một hồi bấm quẻ, xin âm dương, thầy bói lắc đầu
- Ca này khó quá, thầy xin chịu nhưng thầy thấy thế này: đáng ra ông cụ nhà các anh đi lâu rôi nhưng chính người nhà các anh trong lúc thấy ông hấp hối lại nhờ đến thằng lưu manh tên là Khựa nhờ nó cứu chữa, ở cái chỗ gọi là Hội nghị Thành đô đó, mà võ công của thằng lưu manh đó rất uyên thâm nên nó vẫn giữ được cái mạng cho ông cụ nhà các anh đó. Nhưng đừng buồn, tuổi thọ trung bình của người VN ta chỉ là 75 trong khi lão nhà các anh nay đã 83, ghẻ lở đầy mình lại còn ung thư di căn giai đoạn cuối nữa thì chắc chắn là cũng sắp đi rồi, các anh cứ chuẩn bị lo hậu sự đi là vừa.
Nghe thấy thế, lũ con nhảy cẫng lên sung sướng và cùng đồng ca: cuộc đời vẫn đẹp sao...

Thứ Tư, 21 tháng 8, 2013

Tại sao người dân lại tỏ ra vui mừng khi hay tin đồng loại chết

(Ngân An) Trên đường về quê bỗng nhiên nhìn thấy đám đông đang túm tụm xì xào bàn tán, thấy lạ nên mình tò mò dừng xe ngó xem sao. Thì ra đó là một vụ tai nạn giao thông, khói hương nghi ngút, tiền lẻ vương vấn khắp nơi còn nạn nhân thì đã được phủ kín bằng manh chiếu cũ. Lạ một điều là chả thấy ai tỏ ra xót thương cho người quá cố mà ai cũng hớn hở như vừa trúng xổ số nên mình tiến lại chỗ bác cao tuổi nhất và hỏi
- Cháu hỏi khí không phải, sao mọi người lại tỏ ra vui vẻ như vậy trước cái chết của đồng loại? Phải chăng nạn nhân là đầu trộm đuôi cướp, lưu manh chuyên nghiệp hay đối tượng đua xe vậy?
- Nó còn hơn cả lưu manh đấy, nó là côn đồ được nhà nước bảo kê, công an đấy. Bác già nói với giọng vui mừng tột độ như là vừa cắt bỏ được khối ung thư di căn trên cơ thể mình
Lặng người mất vài giây, mình ra thắp nén hương cho người xấu số rồi tiếp tục hành trình. Vừa đi vừa suy tư nghĩ, không hiểu sao khi công an gặp nạn mà người dân lại vui mừng đến vậy, nghĩ mãi mà không tìm ra được câu trả lời, bạn nào thông thạo hơn thì giải đáp hộ tớ với.

Vài lời với các dư luân viên

(Ngân An) Một số bạn gửi message cho mình, đại khái là: sao hay comment và có những status tiêu cực, chả nhẽ xã hội không còn việc gì tốt đẹp hay sao; hãy nhớ rằng nhờ có đảng có bác nên dân mình mới được sống trong đất nước độc lập tự do; bạn chắc được trả tiền để bôi bác chế độ; có giỏi thì về Việt nam công khai danh tính xem có dám to mồm không... Mình xin trả lời thế này
- Mình hiện đang ở Việt nam, ở thủ đô ngàn năm văn hiến đó (các bạn vào phần thông tin trên timeline của mình sẽ rõ)
- Việc ca ngợi đảng, nhà nước đã có các Dâm Loạn Viên (DLV), Vua Tin Vịt (VTV), các đĩ bút của Đinh (tặc) Thế Huynh làm rồi nên nếu mình cũng làm như vậy thì e rằng có sự chồng chéo và như vậy thì đó là việc không cần thiết
- Thể hiện chính kiến của mình chả nhẽ phải có động lực là tiền sao? Theo mình được biết thì đảng và nhà nước chỉ trả tiền cho những thông tin không đúng sự thật cho những đối tượng như mình vừa nêu còn phần thưởng dành cho những người dám thể hiện suy nghĩ thật của mình là sự sách nhiễu, gây khó dễ và thậm chí là cái thòng lọng mang tên 'Điều 258 BLHS' tròng vào cổ
- Nói là nhờ có đảng, có bác nên đân ta mới có độc lập tự do thì mình xin hỏi thế gần 200 quốc gia và vùng lãnh thổ trên thế giới không có đảng, có bác lãnh đạo thì họ chắc đang làm nô lệ? Và mình cũng khẳng định luôn cái khẩu hiệu 'Độc lập - Tự do - Hạnh phúc' chỉ là cái khẩu hiệu mị dân chỉ có tính chất lòe bịp mà thôi. Một đất nước độc lập sao phải dâng đất, dâng biển đảo cho ngoại bang? Ngày xưa chưa có đảng, có bác thì những Trần Ích Tắc, Lê Chiêu Thống bị coi là lũ bán nước, rước voi về dày mả tổ cũng không làm mất tắc đất nào của tổ tiên còn ngày nay ra sao chắc các bạn tự biết.
Còn về tự do ư? Thích thì họ dựng cái barie lên và nói khu vực cấm, không được bén mảng tới. Thích thì họ dựng cái biển cấm quay phim chụp ảnh để tránh bị ghi lại những việc làm bất nhân của họ. Thích thì họ bao vây nhà không cho bạn đi đâu với lý do là đảm bảo an toàn cho bạn. Thích thì họ không cho bạn xuất cảnh khi bạn có đầy đủ giấy tờ hợp lệ. Thích thì họ tống bạn vào tù với lý do yêu nước không đúng cách, không đúng theo định hướng của đảng...
Rồi nữa, sống trong đất nước độc lập tự do mà gái phải trần truồng cho bọn không có đảng, có bác lãnh đạo để mong được làm vợ nó, phải rời bỏ thiên đường để tới xứ giãy chết làm oshin, làm đĩ (với nữ), làm cửu vạn (với nam) thì thử hỏi có đảng, có bác lãnh đạo để làm gì? Không có đảng, có bác lãnh đạo có khi tôi và các bạn chả phải ngồi tranh luận với nhau trước màn hình mà có khi chúng ta đang nắm tay nhau du lịch vòng quanh thế giới cũng nên.
Còn nhiều điều muốn nói nữa nhưng trước mắt là như vậy đã.

Nỗi sợ nhân dân bấm máy

 VietTuSaiGon - RFA blog

Theo một số báo trong nước đưa tin: “Cục CSGT đường bộ, đường sắt (Bộ Công an) đã ra văn bản gửi Trưởng phòng CSGT các tỉnh, TP chỉ đạo về việc “Giả danh nhà báo ghi hình CSGT”. Nội dung văn bản này đang khiến bất kỳ ai đọc cũng có thể hiểu là từ sau khi có chỉ đạo này thì công dân, nhà báo sẽ không được ghi hình CSGT đang làm nhiệm vụ? Ngày 26/4, Đại tá Trần Sơn Hà, Phó Cục trưởng Cục CSGT đường bộ, đường sắt (Bộ Công an) đã ký văn bản số 1042/C67-P3 gửi Trưởng phòng CSGT công an các tỉnh, TP trực thuộc trung ương về việc “Giả danh nhà báo ghi hình CSGT”. Trong văn bản này có đoạn: “Luôn luôn nâng cao tinh thần cảnh giác, kiên quyết đấu tranh làm rõ với những đối tượng có lời nói đe dọa, lăng mạ hoặc có hành vi chống đối CSGT đang thực thi công vụ hoặc quay phim chụp ảnh hoạt động TTKS, XLVP khi chưa được sự đồng ý của CSGT đang làm nhiệm vụ. Nếu đúng là nhà báo thì tập hợp thông báo cho cơ quan chủ quản, nếu giả danh nhà báo thì tạm giữ, lập hồ sơ chuyển cơ quan chức năng xử lý theo quy định của pháp luật”. Trong nội dung trên, cho ra hai hướng suy luận và hai câu hỏi nổi cộm: Đây là một kiểu văn bản của một loại quan lại dốt nát, không hiểu biết pháp luật đã cố tình che giấu sự tham lam của bản thân và đội ngũ dưới quyền? Hoặc là đây là một thứ văn bản của người hiểu luật nhưng cố tình che đậy sự sai trái vốn gây nhức nhối trong nhân dân lâu nay của ngành công an giao thông? Có thể nói, cả hai câu hỏi đều có chung một đáp án, đó là: Tham lam và ngu dốt. Chuyện tham lam của giới quan chức Việt Nam thì miễn bàn rồi, nó càng lúc càng tàn bạo, cộm cán và quyết liệt, thậm chí liều lĩnh. Chuyện ngành công an giao thôn ra đứng đường để đón khách, bắt khách bất kì, làm tiền bất kì bằng nhiều kiểu vừa vô văn hóa vừa vô luật pháp lại vừa vô nhân tính thì đầy rẫy ngoài đường. Trước đây, nhân dân còn ngại, sợ, không dám quay phim, chụp ảnh để ghi lại bằng chứng mặc dù không có luật nào cấm họ làm điều này. Còn bây giờ, người dân sẳn sàng đối mặt, sẵn sàng bấm máy để lấy bằng chứng, tố giác tội của ngành công an nói chung và công an giao thông nói riêng. Đã có quá nhiều video trên you tube, trên facebook, trên twitter và nhiều trang mạng xã hội khác phơi bày bộ mặt tham lam của ngành này. Và cũng có không ít các phóng sự, tin ngắn đăng trên các báo trong và ngoài nước phản ánh hiện tượng tiêu cực, thối nát này. Chính vì sự dũng cảm của nhân dân, trong nhiều tháng qua, lực lượng đứng đường của ngành công an giao thông giảm hẳn, thu nhập mỗi ngày của ngành này thông qua việc chặn xe, hù dọa và móc túi dân cũng giảm tỉ lệ. Điều đó khiến ngành công an giao thông đứng trước nguy cơ sập tiệm vì lượng nhân viên quá đông nhưng ngân quĩ thiếu hụt, và nếu để kéo dài “tình trạng” này, sẽ dẫn đến nguy cơ bắt buộc phải chấn chỉnh lại đội ngũ cũng như phương cách làm việc nhằm mang lại hiệu quả đích thực cho ngành công an giao thông. Mà một khi chấn chỉnh theo xu hướng này, sẽ có hàng ngàn công an giao thông bị thất nghiệp và khoản thu nhập mỗi ngày bị eo hẹp, đời sống thiếu thốn (vì vốn quen tiêu xài xả láng bằng đồng tiền bất chính trước đây). Và kinh khủng hơn nữa là sẽ có rất nhiều lá đơn tố giác cấp trên của ngành này. Lý do tố giác sẽ là cấp trên đã hứa để họ ra đứng trạm A, B, C… Z… nào đó để lấy lại khoản mà trước đây họ đã chung chi cho cấp trên. Nhưng cấp trên đã không giữ lời hứa, không cho họ ra đứng đường, số tiền vài trăm triệu đồng để mua trạm của họ xem như mất trắng, buộc cấp trên phải rớt chức để hả giận mà cũng rất có thể là để bản thân họ thăng tiến theo diện thi đua, khen thưởng, trong sạch… Không còn cách nào khác, ông Trần Sơn Hà buộc phải đưa ra quyết định vừa ngu ngốc, vừa trái luật, vừa đi ngược với văn minh như thế. Cái văn bản số 1042/C67-P3 của ông Trần Sơn Hà có ngu ngốc không? Có thể nói là đứng trên góc độ nhân dân hay đứng trên cương vị của đảng Cộng sản Việt Nam vẫn thấy cái văn bản này chứa đầy sự ngu ngốc. Về chuyện nó ngu ngốc cỡ nào thì chỉ cần nhìn vào mức độ trái luật của nó và tính tham lam ẩn chứa bên trong cũng đủ hiểu. Vấn đề cần phân tích ở đây là tính phản phé hoặc phản động của nó. Đứng trên phương diện nhân dân mà nói, nó cực kỳ phản động, bởi nó đã thẳng tay che mắt nhân dân, tiếp tay cho tội ác, phủ nhận sự tố giác cũng như bịt mắt công tâm của dân tộc. Nó mang mục đích bịt tất cả mọi khả năng tố giác cái xấu có thể có trong nhân dân để mặc cho lực lượng công an giao thông tác oai tác quái, cướp trắng giữa ban ngày. Nhưng, khi nó phản động trước nhân dân, những tưởng nó trung thành với đảng Cộng sản, rất tiếc là không phải thế. Nó một lần nữa chơi trò phản phé trước nhà cầm quyền Cộng sản. Nó thẳng thừng phơi bày bộ mặt tham lam của chế độ cũng như nó vạch lá cho công luận xem bầy sâu đang núp bóng cái gọi là công an nhân dân ngay trong giai đoạn mà nhân dân hết sức phẫn nộ nhà cầm quyền, nhân dân đang đứng dậy đấu tranh chống tham nhũng, chống áp bức trong chính sách đất đai, chống bành trướng Trung Cộng. Một bước khác, nhân dân đang kêu gọi dân chủ, nhân quyền… thì cái văn bản này ra đời, chỉ đóng vai trò chọc giận nhân dân, khiến cho con thuyền “lãnh đạo đảng” càng mau bị dòng cuồng lưu nhân dân lật đổ. Như vậy, không gọi là phản phé thì gọi là gì? Và đến đây, có thể dễ dàng nhận ra rằng vì tham lam và ngu lâu, dốt bền, thỉnh thoảng vẫn có vài lãnh đạo ngành của chế độ Cộng sản xã hội chủ nghĩa đưa ra một quyết định vừa có tính chất phơi bày sự ngu dốt, phản động lại vừa phản phé ngay vào kẻ đã sinh ra và nuôi lớn nó. Thế mới là khó! Không chừng, sau cái văn bản này, Phó Cục lại lên làm Trưởng Cục, vì sao? Vì công an bất cứ ở khâu nào cũng là quả đấm thép của Bộ Chính trị, không bảo vệ nó, thăng tiến cho nó chẳng lẽ bảo vệ mấy thằng chụp hình bố láo hay sao?

Thứ Ba, 20 tháng 8, 2013

Say rượu, đánh 2 công an bị thương

(TNO) Ngày 20.8, nguồn tin từ Công an TP.Cà Mau (Cà Mau) cho hay đơn vị này đang tạm giữ hình sự Lê Trường Luôl (22 tuổi) ngụ xã Tân Phú (Thới Bình); Đặng Hoàng Dô (21 tuổi) ở xã Tân Lộc Đông, H.Thới Bình và Mai Thanh Hưởng, (21 tuổi) ngụ thị trấn Cái Đôi Vàm, H.Phú Tân.
Theo thông tin ban đầu, khoảng 20 giờ, ngày 19.8, trong lúc tuần tra tại khu vực khóm 8, P.5, TP.Cà Mau, lực lượng Cảnh sát trật tự Phòng cảnh sát Quản lý hành chính về trật tự xã hội Công an tỉnh Cà Mau phát hiện Dô, điều khiển mô tô mang biển số 69D1-126.07 chở Hưởng nhưng Dô không đội mũ bảo hiểm.
Lực lượng làm nhiệm vụ ra tín hiệu dừng xe lại kiểm tra, Dô không chấp hành hiệu lệnh, mà bỏ chạy và cùng Hưởng dùng bóng đèn (loại 60 cm) làm hung khí đe dọa lại lực lượng.
Sau đó nhờ có sự hỗ trợ của lực lượng phản ứng nhanh 113 và Công an P.5, hai người trên mới bị khống chế.
Nhưng trong lúc đang lập biên bản vụ việc, bất ngờ Luôl từ phía sau sau tấn công thiếu tá Lê Văn Việt - Phó đội trưởng Đội Cảnh sát 113 và đại úy Nguyễn Tấn Dũng bị thương.
Chưa dừng lại đó, khi áp giải những người này về trụ sở Cảnh sát trật tự 113, họ tiếp tục tấn công làm đại úy Dũng bị thương ở mắt.
Được biết khi đó, cả ba đối tượng trên đều trong tình trạng say rượu.

Mời mua dâm không được, gái bán hoa quay sang xin đểu công an

Là chuyện thật 100%, ghi lại theo lời kể của đứa bạn đang là phó công an phường


Khuya thứ bẩy, đang ngồi trực ở trụ sở bỗng thấy có tiếng gõ cửa và một cô gái bước vào:
- Chào anh
- Chào chị, chị vào đây có việc gì?
- Em chả có việc gì, khuya rồi, thấy phòng anh đèn sáng thì em vào. Em vào thôi chứ chả có việc gì sất.
- Này, chị ở đâu mà cơ quan người ta thế? chưa cho vào mà đã tự ý đẩy cửa vào, thế là thế nào?
- Chả thế nào cả anh ạ.
- Chị ở đâu, tên gì, và có việc gì cần trình báo?
- Ơ cái anh này, anh hỏi ngẫn bỏ mẹ, em đã bảo là không có việc gì rồi. Nhưng anh đã hỏi thì em trả lời vậy, em là gì cũng được, bất kể cái tên nào. Còn em ở đấu á? Em ở bên kia đường (chỉ tay sang bên đường), được chưa?
- Này chị ăn nói cẩn thận, đây là cơ quan công an?
- Công an thì sao, công an thì cũng là người mà. hihihi. Em nói thật nhé, em là gái bán dâm, em chuyên đứng bên kia đường đón khách.
- Sao?
- Em chuyên đứng bên kia đường, nhưng hôm nay đen quá, từ chiều tới giờ, mấy tiếng lận, chưa có khách nào. Đen như quạ, em đã đốt viá mất mấy tờ báo mà vẫn đen. Hay là em có ý này, anh cũng đang buồn, anh đi hộ em nhé?
- Này, chị ăn nói cẩn thận,
- Để em nói nốt đã, anh đi hộ em đi, em lấy một nửa thôi, 100 k thôi, tàu nhanh hay chậm thì tùy anh, sao cũng được? Làm ơn đi mà?
- Mời chị ra ngoài.
- Đến nước này thì em nói thật, nếu anh đi em chỉ lấy 100k, từ sáng tới giờ em chưa có gì vào bụng đâu. Em, em rất đói. Anh đi hộ em đi?
- Này, tôi nói lần cuối, mời chị ra ngoài cho.
- Em cũng nói thật là em không ra, em không ra đấy, anh làm gì được em nào? cứ giỏi thì đụng vào em đi?
- Chị thách tôi đấy à?
- Em không thách đâu, em nói thật đấy. Em không ra.
- Vậy chị muốn gì?
- Ha ha, em muốn gì à? em muốn có tiền để có cái gì đó nhét vào bụng.
- Đây...
- Đây, không có phải không? Nói luôn cho nó vuông nhé, anh không đi hộ em thì cho em 5 chục.
- Hả?
- Cho em 5 chục. Em đói, em xin anh 5 chục mua bát phở. 
- Không có.
- Anh phải có, anh mà không cho, 5 phút nữa em vã, em sùi bọt mép, em giãy đành đạch ra đây là anh chết đấy, em kêu lên là anh chết đấy. Nào cho không?
- Hừm...đây, rồi biến đi.
- Vâng, em cực chẳng đã mới phải xin anh, em cám ơn.
- Thôi khỏi cám ơn, chị đi đi, lần sau đừng vào đây nữa.
- He he, em vẫn là người mà, phải cám ơn chứ, nhưng em không hứa trước đâu đấy. Hẹn gặp lại anh. Anh thật tử tế. Giờ thì em phắn đơi.

NHẬT KÝ CỦA MỘT CAVE

Đọc truyện này nghe có vẻ rất tục tĩu, nhưng toát lên là tính nhân văn. Lũ con gái bọn mình ở thế giới khác. Không tưởng tượng được thế giới cave nó khủng khiếp, nhầy nhụa như thế nào. Nhưng xét cho cùng thì cô cave này vẫn có nhân cách hơn ối quan chức của ta vì cô chỉ bán cái mà thuộc sở hữu của mình




Ngày 1 :Mấy hôm nay đéo có khách, buồn vl, tiền nong chẳng có mà tiêu, lại còn cãi nhau với con đồng nghiệp….
 Ngày 2 : hôm nay, gặp 1 thằg thư sinh, đi cái xe wave s ghẻ lên bar ngồi, dáng vẻ rất hiền lành chân chất, ngỏ í đag tìm bạn tình…uh thì thôi mọi hôm toàn gặp hổ báo cáo chồn sư tử gấu, hnay thử đổi bọt 1 tí cho khác vị……
Thế mà đm, một đêm nó đòi nhữg 7 cái, mả mẹ nhà nó chắc nhịn 4 tháng rồi hay sao mà khỏe thế k biết, bố tiên sư….
Ngày 3 : hôm nay nhặt đc cái điện thoại iphone, đéo hiểu 3g hay 3gs, đại khái là loại cũ, định bán đi lấy tiền tiêu tạm, nghĩ thế đéo nào lại đợi thân chủ gọi đt xin lại, đến tối thì gọi đt xin lại thật, hẹn chị í ra bờ hồ uống cốc nước gửi lại cái đt, thế lozl nào uống nc xog chị lại gửi mình 200 gọi là cảm ơn, đéo mẹ đưa thì đưa mẹ nó 2triệu, 200 chẳng bõ đi khách, thôi…giả lại….
 Ngày 4 : hôm nay đánh nhau với đồng nghiệp, nó dám bơm đểu mình với má mì là mình lấy tiền bo của khách rồi giấu đi ko đưa cho má, thế là bị má tỉn cho 1 trận, ăn đòn no nê xog mình hỏi dò xem ai nói, biết là nó mình chẳng nói chẳng rằng, con giời đang ngồi sửa guốc ở đầu ngõ, mình cầm thẳng cái guốc của nó fang vào giữa mặt, nó vùng lên giật tóc mình kéo xuống, àhhhh….con bỏ mẹ khỏe thật, đéo nói nhiều mình lấy đúng gót guốc bổ mạnh vào thái dương, con chó ngã vật ra, mình lao đến đạp cho đéo cái nào vào mặt, toàn trượt vào mồm mới khổ, nó chỉ mặt bảo “đợi đấy đmm để tao gọi mấy thằng đến”, mình cười khẩy, đm toàn là fò cả, việc lôz j mà fải dọa, mình nó có giai đấy mà gọi.
 Ngày 5 : dạo này đô lên 21 rồi đấy, thế mà hôm qua đc khách bo cho 50 đô, sướng quá tháng này đỡ đc tiền nhà, lại vẫn dư để gửi về cho bố mẹ, nói bố mẹ mới nhớ, ko hiểu con tít nhài mình học hành thế lozl nào rồi, thôi cố gắng làm gửi về cho nó học đến nơi đến chốn, để nó đỡ fải làm cái nghề giốg con chị nó, mà mình vẫn nói với bố mẹ là mình đi giặt quần áo thuê…..
 Ngày 6 : lại 1 ngày cuối tuần nữa, buồn tẻ và đéo có vẹo j, hôm qua thằng già cặp với mình bị vợ nhốt ở nhà, khác đéo j chó già bị xích, có nó cặp cũng đỡ buồn, thỉnh thỏag nó lo cho tiền nhà và mua cho đồ đẹp, nó cho mình tiền đi học tiếg anh, mà khổ, mình làm lozl j có óc mà đòi học với hành, gớm học đc thì đã đéo đi làm fò……
 Ngày 7 : sáng nay đc ngủ đến 2h chiều, sướng thật, mà ngủ dậy đầu óc cứ mụ mị thế đéo nào, cái chị mà đc giả lại đt nhắn tin rủ mình đi ăn trưa, ừh thì đi, có vấn đề j đâu, lần đầu tiên đc ăn pizza, ngấy bỏ mẹ, thôi cứ cơm gà rán bbq cho nó dân dã, nhưg đc cái mì ý j đấy thì ngon ra fết, chị í hỏi thăm mình làm j, mình trả lời ráo hoảnh “em làm fò”, chị cười to cứ tưởng mình nói đùa, lại thấy mình tỉnh bơ thì càng buồn cười hơn, đến lúc mình nuốt xog, mình bảo “e nói thật”, chị í im lặng, từ đấy bữa ăn cứ nguôi dần , lạnh dần, rồi cũng đứng lên tính tiền….chị bảo để chị đưa về, mình chỉ biết quay lại nói “thôi chị ạ, em bẩn thỉu lắm, ko đáng để đi với chị đâu”….rồi mình vẫy taxi đi thẳg….
  Ngày 8 : đêm qua đầy những mộg mị , nằm mơ thấy mình đc làm ng tử tế, đi oto, giày guess, áo gucci, quần dolce và mỹ fẩm dior….rồi nằm mơ thấy mình lại bị má mì đánh, chỉ biết mím môi chịu đòn, ko khóc, ko kêu gào…..rồi lại nằm mơ thấy con tít đỗ đại học, đi làm việc rất nh tiền, đón mình về 2 chị em thuê nhà ở chung….tỉnh dậy….nước mắt lưg tròg, chẳg hiểu sao bị ăn đòn liên tục thì ko khóc, nghĩ đến em, đến bố mẹ lại khóc….đúg là đm cái thân con fò…..thôi….trở lại thực tại là mình vẫn làm fò, rồi lại mặc quần áo, độn ngực, xi lip dây, nước hoa, son fấn…..nhìn mình trog gươg….thở dài….hết kiếp này thôi….

Thứ Hai, 19 tháng 8, 2013

Henry Ford và Thánh Peter: Ai giỏi hơn?

Ông vua xe hơi Henry Ford sau khi chết được đưa lên thiên đàng. Tại cổng thiên đàng có Thánh St Peter chờ sẵn để đón.
Vừa gặp Ford, Thánh Peter cho biết: Ford hồi còn sống, ngươi đã làm nhiều việc công ích cho xã hội, như sáng chế phương pháp làm việc dây chuyền cho kỹ nghệ xe hơi làm thay đổi cả thế giới. Với thành quả như vậy, ngươi sẽ được một ân huệ là có thể chuyện trò với bất cứ ai ở thiên đàng này.
Suy nghĩ vài giây, Ford xin được gặp Thượng Đế. Thánh Peter dẫn Ford đến gặp Thượng Đế. Vừa gặp Thượng Đế, Ford hỏi ngay:
- Thưa Ngài, lúc ngài chế tạo ra đàn bà, ngài đã suy nghĩ gì?
Thượng Đế nghe xong bèn hỏi lại:
- Ngươi hỏi như vậy là ý gì?
Ford liền trả lời:
- Trong sáng chế của ngài có quá nhiều sơ sót. Phía trước thì bị phồng lên, phía sau thì bị nhô ra. Máy thường kêu to khi chạy nhanh. Tiền bảo trì và nuôi dưỡng quá cao. Thường xuyên đòi hỏi nước sơn mới. Cứ đi 28 ngày là lại bị chảy nhớt và không làm việc được. Chỗ bơm xăng và ống xả lại quá gần nhau. Đèn trước thì quá nhỏ. Tiêu thụ nhiên liệu thì nhiều kinh khủng khiếp.
Thượng Đế nghe qua liền bảo:
- Ngươi hãy đợi một chốc lát để ta xem lại bản thiết kế.
Ngài bèn cho gọi toàn bộ kỹ sư thiết kế và cơ khí trên thiên đàng lại để xem lại quá trình, sau một thời gian họ đã trình lên cho Thượng Đế bản báo cáo. Xem xong, ngài bèn phán rằng:
- Những lời ngươi vừa nói hoàn toàn đúng, sáng chế của ta thật có nhiều sai sót, nhưng nếu tính trên phương diện kinh tế thì hiệu quả lại rất cao: Có gần 98% đàn ông trên thế giới xài sản phẩm do ta chế tạo, trong khi chỉ chưa đầy 10% đàn ông xài sản phẩm của ngươi. 
(Sưu tầm trên net)

Những câu nói về cộng sản của các chính khách

1- Dmitry Medvedev (Tổng Thống Nga)
Stalin là tên giết người 
2- Vladimir Putin (Tổng Thống Nga)
Ai tin cộng sản, là không có cái đầu. Ai làm theo lời của cộng sản, là không có trái tim.
3- Boris Yeltsin (Tổng Thống Nga)
Anh có thể xây ngai vàng bằng lưỡi lê, nhưng anh không thể ngồi lâu trên đó.
Cộng sản không thể nào sửa chữa, mà cần phải đào thải chúng nó.
4- Mikhail Gorbachev (Tổng Bí Thư Xô Viết)
Tôi đã bỏ một nửa cuộc đời cho lý tưởng cộng sản. Hôm nay tôi đau buồn mà thú nhận rằng: cộng sản chỉ biết tuyên truyền và dối trá.
5-  Angela Merkel (Thủ Tướng Đức)
Cộng sản đã làm cho người dân trở thành gian dối.
6-  Milovan Djilas (Tổng Bí Thư Đảng CS Nam Tư)
20 tuổi mà không theo cộng sản, là không có trái tim.
40 tuổi mà không từ bỏ cộng sản, là không có cái đầu.
7-  Alexandre Soljenitsym (Nhà văn Nga)
Khi thằng cộng sản nói láo, ta phải đứng lên nói nó nói láo. Nếu không can đảm nói nó nói láo, ta phải bỏ đi. Nếu không can đảm bỏ đi, ta sẽ không nói lại những lời nó nói láo với người khác.
8- Dalai Lama
Cộng sản là loài cỏ dại, mọc trên hoang tàn của chiến tranh, là loài trùng độc, sinh sôi, nẩy nở, trên rác rưởi của cuộc đời. Cộng sản sinh ra từ đói nghèo và ngu dốt, lớn lên bằng dối trá và bạo lực và sẽ chết đi trong sự khinh bỉ và nguyền rủa của nhân loại
9- Abraham Lincoln (Tổng Thống Mỹ)
Anh có thể lừa dối một số người trong mọi lúc, và lừa dối mọi người trong vài lúc, nhưng anh không thể mãi mãi lừa dối tất cả mọi người.
10- Sheridan (Tướng Mỹ)
Thằng cộng tuyệt vời nhất là thằng cộng sản chết.
11- Ronald Reagan (Tổng Thống Mỹ)
Làm sao biết ai là CS? - Đó là người đọc về Marx và Lenin.
Làm sao biết ai chống cộng? - Đó là người hiểu về Marx và Lenin.
Chấm dứt chiến tranh VN, không đơn thuần là chỉ rút quân về nhà là xong. Vì lẽ cái giá phải trả cho loại Hòa bình đó, là ngàn năm tăm tối, cho thế hệ sinh ra tại VN về sau.”
12- Nguyễn Văn Thiệu (Tổng thống VNCH)
Đừng tin những gì cộng sản nói mà hãy nhìn những gì cộng sản làm
13- Linh mục Nguyễn Văn Lý
Đừng sợ những gì cộng sản làm mà hãy làm những gì chúng nó sợ

Xôn xao bưu điện tặng dân bình nước Trung Quốc chứa chất lạ

(Dân Việt) - Bốn ngày gần đây, hàng chục hộ dân ở xã Tiên Phong, huyện Tiên Phước, tỉnh Quảng Nam, hoang mang lo lắng khi phát hiện hàng chục bình nước (loại bình mini) "Made in China" có chứa bột lạ.

Sáng nay (19.8), phóng viên Dân Việt có mặt tại trụ sở UBND xã Tiên Phong và được ông Nguyễn Văn Phú, Chủ tịch UBND xã cho biết: Sáng nay, Đội quản lý thị trường huyện Tiên Phước đã có mặt tại ủy ban để tiến hành niêm phong tạm giữ bình chứa nước loại bình nước mini có xuất xứ từ Trung Quốc do Bưu điện tặng cho người dân trong xã.

Bình phích nước của Trung Quốc được Bảo hiểm nhân thân Bưu điện tặng cho người dân xã Tiên Phong
Bình nước của Trung Quốc được Bảo hiểm nhân thân Bưu điện tặng cho người dân xã Tiên Phong

Theo ông Phú, vào đêm 16.8, Bưu điện Trà Tiên, huyện Tiên Phước, tỉnh Quảng Nam, tổ chức Hội nghị giới thiệu Bảo hiểm nhân thọ Bưu điện tại Hội trường ủy ban xã, khoảng hơn 20 người dân địa phương được mời tham dự.

Trong số đó, có 13 người đăng ký để mua Bảo hiểm nhân thọ Bưu điện. Những người đăng ký mua bảo hiểm, được đơn vị này tặng cho một bình nước loại 0.5 lít nước và một chiếc kéo, còn những người tham gia hội nghị mà không đăng ký mua bảo hiểm cũng được tặng một chiếc kéo.

Người dân đem bình về sử dụng thì phát hiện gần đáy bình có chứa một túi chất lạ, người dân lo sợ chất độc nên đem ra xã nhờ cơ quan chức năng kiểm tra xem đó là chất gì, có độc hại hay không.

Một gói chất lạ được phát hiện trong phích chứa nước
Một gói chất lạ được phát hiện trong phích chứa nước

Theo quan sát của phóng viên Dân Việt, bình chứa nước này có vỏ bóng loáng, chiều cao khoảng 25cm, dung tích 0.5 lít. Vỏ bình toàn chữ Trung Quốc, dưới đáy vỏ bình có chữ “Made in China”… không ghi nơi sản xuất, cũng như nhãn mác, hiệu sản phẩm bằng tiếng Việt.
Anh Nguyễn Ngọc Dũng (SN 1981, trú đội 4, thôn 2, xã Tiên Phong), kể: “Gia đình tôi được Bưu điện Trà Tiên, huyện Tiên Phước, tỉnh Quảng Nam gửi giấy mời mời lên Hội trường ủy ban xã vào lúc 18 giờ 30 phút ngày 16.8 vừa qua để tham dự “Hội nghị giới thiệu Bảo hiểm nhân thọ Bưu điện”.
Sau khi giới thiệu xong, có 13 hộ dân của xã tham gia đăng ký mua Bảo hiểm nhân thọ Bưu điện. được tặng bình nước 0,5 lít và một chiếc kéo.

>> Tận thấy hàng chục bình nước Trung Quốc chứa chất lạ <<

Tôi đem bình nước về thì bị đứa cháu làm rớt bình xuống đất. Lúc đó trong bình văng ra một gói giấy màu vàng. Tôi lượm lên và phát hiện trong gói giấy đó có một gói nilông chứa bột lạ dạng hạt cát mịn, có màu nâu".
"Sau khi phát hiện, chúng tôi đã liên lạc với đại diện Bưu điện, họ nói số bình phích này được mua từ siêu thị nhưng không nói ở siêu thị nào, họ còn giải thích chất lạ đó là đất cát để làm giữ nhiệt độ cho nước nóng và làm độ giữ vững cho bình.
Nếu là cát để giữ nhiệt sao nó có mùi làm cho người dân ngửi phải xây xẩm mặt mày…. Đề nghị cơ quan chức năng vào cuộc làm rõ” - anh Dũng bức xúc.
Hiện cơ quan chức năng Quảng Nam đã niêm phong toàn bộ số bình nước do Bưu điện tặng cho người dân để điều tra làm rõ chất lạ có trong bình.

Chủ Nhật, 18 tháng 8, 2013

CẢNH BÁO TƯỚNG PHÙNG QUANG THANH: AI GIẾT TƯỚNG NGUYỄN KHẮC NGHIÊN?

(Báo Tổ Quốc) Đã đến lúc mở lại hồ sơ về cái chết đột ngột đầy mờ ám của Thượng tướng Nguyễn Khắc Nghiên, nguyên nhân vật số 2 của Bộ Quốc Phòng VNCS, qua đời ở tuổi 59 trong khi đang giữ chức vụ Tổng Tham Mưu Trưởng QĐNDVN và Thứ trưởng Bộ Quốc Phòng. Theo trang WEB của chính phủ CHXHCNVN tường thuật, ông từ trần ở Bệnh viện Trung Ương Quân Đội 108 ngày 13/11/2010 sau một thời gian lâm bệnh hiểm nghèo?
Việc nhân vật số 2 trong quân đội qua đời khi mới 59 tuổi, không lâu trước Đại hội Đảng CSVN khiến thu hút sự chú ý của dư luận lúc bấy giờ. “Sự cố” nầy cũng nhắc lại trường hợp tương tự của các tướng lãnh VNCS những năm trước đó:
1.            Tháng 7 năm 1986, Đại tướng Hoàng Văn Thái cũng chết khi đang nắm chức vụ TTMT/QĐNDVN, Thứ trưởng Quốc Phòng và Ủy viên Trung Ương Đảng.
2.            Cuối năm 1986, Đại tướng Lê Trọng Tấn cũng qua đời khi đang làm TTMT/QĐNDVN, Thứ trưởng Quốc phòng và Ủy viên Trung Ương Đảng.
Tướng Nghiên được biết đến như một nhân vật được giao phó các vai trò đối ngoại của QĐNDVN. Dù báo chí lúc bấy giờ loan tin rằng, ông qua đời sau một thời gian LÂM BỆNH HIỂM NGHÈO nhưng không nói là bệnh gì? Trong khi đó, vào cuối tháng 7 năm 2010, Thượng tướng Nghiên, sang thăm Singapore hội đàm với các giới chức quốc phòng và chánh trị nước nầy với thể lực rất khỏe mạnh, không có triệu chứng gì mệt mỏi hoặc tiềm ẩn một căn bệnh hiểm nghèo. Chuyến thăm từ 19 đến 27/7/2010 được mô tả là chuyến thăm hữu nghị chánh thức đầu tiên của Thượng tướng Nguyễn Khắc Nghiên trên cương vị TTMT/QĐNDVN tới Singapore, theo truyền thông trong nước loan tin. Nhưng, mấy tháng sau đó, tại các hội nghị quốc tế về an ninh khu vực, người ta ngạc nhiên không thấy Tướng Nghiên xuất hiện nữa và vai trò đối ngoại an ninh được các tướng khác đảm trách.
Nhân cái chết bất thường của Tướng Nghiên, một nhân vật không nêu tên nói với BBC rằng, Tướng Nghiên từng phát biểu thân với Tướng Võ Nguyên Giáp và ủng hộ Đại tướng Giáp trong nỗ lực hạn chế quyền lực của cơ quan mang tên TỔNG CỤC 2, đặc trách về tình báo Quân đội. Cũng cần biết rõ, Bộ Tổng Tham Mưu đứng đầu trong 4 cơ quan chính của BQP: Tổng cục Chính trị, Tổng cục Hậu cần, Tổng cục Kỹ thuật. Cục quân báo, thường gọi là Cục 2, được nâng lên thành Tổng cục 2, ngang hàng với Bộ TTM từ năm 1995.
Tướng Nguyễn Khắc Nghiên nhập ngũ năm 1969, gia nhập ĐCSVN năm 1972. Được phong Thiếu tướng từ năm 1998, Trung tướng năm 2002. Tướng Nghiên trở thành TTMT/ QĐNDVN thay cho Tướng Phùng Quang Thanh và giữ chức vụ Thứ trưởng Quốc Phòng từ tháng 8/2006, chỉ đứng dưới Bộ trưởng Phùng Quang Thanh. Năm 2007, ông được thăng Thượng tướng.
ĐẢNG CSVN THANH TRỪNG NỘI BỘ:
Do bưng bít thông tin mà dư luận ít biết đến những cuộc thanh trừng ác liệt trong nội bộ ĐCSVN để tranh giành quyền lực. Cuộc tranh đoạt thường được diễn tiến trên 3 chiến trường:
1.            Giữa những kẻ có quyền lực trong tay và kẻ chưa có quyền lực. Kẻ có tìm cách giữ, kẻ không có tìm cách đoạt.
2.            Giữa những người có cùng quyền lực, nhưng muốn quyền lực mình lớn hơn để lấn áp người khác.
3.            Giữa phe nhóm chính trị nầy với phe nhóm chính trị khác.
Xin kể vài trường hợp điển hình về những cái chết bí ẩn:
DƯƠNG BẠCH MAI: Đại biểu Quốc Hội (1904-1964) từng du học bên Pháp, Liên Xô, bị đột tử khi uống ly bia giữa 2 phiên họp Quốc Hội trước khi đọc diễn văn phản đối xã hội kiểu trại lính của Trung Cộng.
ĐẠI TƯỚNG NGUYỄN CHÍ THANH (1914-1967) Ủy viên BCT, Bí Thư Trung Ương Cục Miền Nam kiêm Chính Ủy Quân Giải Phóng Miền Nam. Ông ta bị đột tử sau khi dùng cơm chia tay với HCM ở Phủ Chủ Tịch, trở về nhà thì ngay đêm hôm đó, khi gần sáng ngày 6/7/1967 bị ói ra máu chết, đúng ngày định trở về miền Nam lần thứ 2. Theo cuốn “Giọt nước trong biển cả”, trang 420, của Hoàng Văn Hoang, thì kẻ biết rõ âm mưu ám sát là Trung tướng Nguyễn Văn Vịnh.
ĐINH BÁ THI (1921-1978) cựu Đại sứ MTGPMNVN tại Paris, sau khi hoạt động tình báo tại Hoa Kỳ bị lộ, bị sát hại qua tại nạn xe hơi tại Phan Thiết.
ĐẠI TƯỚNG CHU VĂN TẤN (1909-1984), nguyên là Bộ Trưởng BQP trong Chính Phủ Lâm Thời VNDCCH, bị cho là theo phe Hoàng Văn Hoan.
ĐẠI TƯỚNG TMT HOÀNG VĂN THÁI (1915-1986) sui gia với Võ Nguyên Giáp. Khi chuẩn bị lên làm Bộ Trưởng BQP thay thế Văn Tiến Dũng thì chết đột ngột vào ngày 2/7/1986. Trước khi chết, Thái nói với vợ : “NGƯỜI TA GIẾT TÔI!”
ĐẠI TƯỚNG LÊ TRỌNG TẤN (1914-1986) TTMT/QĐNDVN, Thứ Trưởng Quốc Phòng, chết thình lình vào ngày 5/12/1986. Có tin bị Lê Đức Thọ sát hại khoảng 5 tháng sau khi sát hại Hoàng Văn Thái.
THƯỢNG TƯỚNG ĐINH ĐỨC THIỆN (1913-1987) Chủ Nhiệm TonggCục Hậu Cần bị “lạc đạn” chết trong lúc đi săn, nhưng nhà cầm quyền nói là “tai nạn giao thông”.
TRUNG TƯỚNG PHAN BÌNH (1934-1987), Cục trưởng Cục Quân Báo, sau khi vừa bị Lê Đức Anh tước mất quyền binh, bị giết bằng cách bắn vào đầu vào ngày 13/12/1987 tại Sài Gòn, nhưng nhà cầm quyền nói là đương sự tự sát.
THỦ TƯỚNG PHẠM HÙNG (1912-1988). Chết đột ngột vì bệnh tim, vào ngày 10/3/1988 tại Sài Gòn khi còn đang tại chức.
THƯỢNG TƯỚNG CÔNG AN THI VĂN TÁM (1948-2008), đặc trách tình báo gián điệp đột tử trong lúc khỏe mạnh và đi công tác đó đây liên tục vào ngày 12/12, mà ngày 15/12, các cơ quan truyền thông mới đồng loạt loan tin là chết sau một thới gian dài lâm bệnh, mà không nói bệnh gì?…nhiều tin đồn cho rằng bị đầu độc.
THƯỢNG TƯỚNG NGUYỄN NAM KHÁNH (1927-) Chính Ủy Sư Đoàn 304 Tây Nguyên, Bí Thư Đảng Ủy Sư Đoàn 3, Quân khu 5. Tháng 6/1978 làm Viện Trưởng, Bí Thư Đảng Ủy Học Viện Chính Trị Quân Sự từ 4/1979 – 1996, Phó Chủ Nhiệm Tổng Cục Chính Trị QĐNDVN, Ủy viên Quân Ủy Trung Ương. Tướng Khánh tố giác TỔNG CỤC 2 lợi dụng chức vụ vu oan giá họa các đồng chí cao cấp kể cả tướng Võ Nguyên Giáp nên bị trù dập.
Còn biết bao nhiêu cuộc thanh trừng nội khác như trường hợp của Đại tướng Văn Tiến Dũng (1917-2002), Thượng tướng Trần văn Trà (1919-1996), Trung tướng Trần Độ (1923-2002), Thiếu tướng Lê Thiết Hùng (1908-1986), Thiếu tướng Đặng kim Giang (1910-1983), Cựu Phó thủ tướng VNCS Đoàn Duy Thành (1929-) vì được coi là phe thân Lê Duẫn bị Đỗ Mười trù dập. Ủy viên BCT Trần Xuân Bách (1924-2006) vì có tư tưởng đổi mới, kêu gọi đa nguyên, đa đảng sau khi đi quan sát sự sụp đổi của Đông Âu nên bị khai trừ…
LÝ LỊCH NGUYỄN CHÍ VỊNH, TỔNG CỤC TRƯỞNG TỔNG CỤC 2:
Nguyễn Chí Vịnh sinh năm 1957, con trai của Đại tướng Nguyễn Chí Thanh, vợ là con gái của Trung Tướng Đặng Vũ Chính (tức Đặng văn Trung), nguyên Tổng Cục Trưởng Tổng Cục 2, Bộ Quốc Phòng VNCS (1994-2002).
Từ năm 1976 – 1981: Sinh viên trường Đại học Kỷ Thuật Quân Sự, trường Sĩ quan Thông Tin.
Từ năm 1981 – 2009: phục vụ tại Tổng cục 2, BQP với chức vụ cao nhất cao nhất là Tổng cục trưởng (2002).
Chức vụ hiện tại là Ủy Viên Ban Chấp Hành TƯ/ ĐCSVN, Thứ trưởng Bộ Quốc Phòng Việt Nam, hàm Thượng tướng.
TÁC PHONG BẤT HẢO CỦA THƯỢNG TƯỚNG NGUYỄN CHÍ VỊNH:
Khi còn là sinh viên tại trường Khoa Học Kỷ Thuật Quân Sự, nhiều lần trộm cắp trong học viện, rồi bị bắt quả tang khi phá mái nhà kho chui vào ăn cắp quân trang của Học viện bị đuổi học. Sau đó, nhờ uy tín của gia đình, Vịnh xin được vào học trường Sĩ quan Thông Tin, học không được vì không có trình độ, rồi xin vào Bộ Tư Lệnh Thông Tin được vài tháng rồi được chuyển về Cục 2 công tác.
Nhờ lấy con gái của Trung tướng Đặng Vũ Chính, Tổng Cục Trưởng Tổng Cục 2, Nguyễn Chí Vịnh nhẩy lên làm Tổng Cục Trưởng Tổng cục Tình báo Quân Đội vào năm 2002 là năm bố vợ Đặng Vũ Chính về hưu. Trong thời gian, Đặng Vũ Chính còn tại chức và con rể Nguyễn Chí Vịnh đã biến Tổng Cục 2 thành sân chơi riêng với hệ thống tổ chức gia đình trị đã lũng đoạn và thao túng các cấp lãnh đạo của ĐCSVN và nhà nước.
Trong giai đoạn Nguyễn Chí Vịnh làm Tổng Cục Trưởng TC2 (2002-2009) là thời gian Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng điên cuồng vơ vét tiền bạc trong mọi lĩnh vực ngân hàng, chứng khoán, bất động sản, khách sạn, hãng taxi…thông qua các Tập đoàn Kinh tế được Nguyễn Tấn Dũng dùng quyền lực chính trị chống lưng.
Với bản chất lưu manh, Nguyễn Chí Vịnh đã không bỏ lở cơ hội, cả hệ thống tham nhũng của Nguyễn Tấn Dũng nằm trong tầm ngắm và sổ đen của Tổng Cục 2. Vì vậy, Nguyễn Tấn Dũng phải lôi kéo Nguyễn Chí Vịnh vào phe cánh của mình để củng cố quyền lực. Định mệnh đã đẩy Vịnh từ một trợ lý  kiêm chủ quán cháo lòng tiết canh lên đỉnh cao quyền lực, dưới một người mà trên mọi người, tha hồ tác oai tác quái: một mặt đàn áp, khống chế các nhân vật chống đối với Nguyễn Tấn Dũng, mặt khác thì lo cũng cố quyền lực, tranh thủ vơ vét làm giàu bất chấp dư luận và nhiều vị cựu lãnh đạo trung kiên trong ĐCSVN dâng sớ xử trảm không biết bao nhiêu lần, Vịnh vẫn an toàn và ung dung từng bước lên đỉnh cao danh vọng. Ngay cả việc Vịnh được phong hàm lên thượng tướng làm Thứ trưởng Quốc Phòng trong sự ngăn cản của nhiều tướng lãnh cao cấp, lão thành cách mạng như Đại tướng Nam Khánh và đặc biệt là tướng Võ Nguyên Giáp. Nhưng, tất cả đều vô dụng nhờ vào sự chống lưng của tình báo Hoa Nam TC.
Nhưng, tham vọng của Nguyễn Chí Vịnh không dừng lại ở địa vị thiếu tướng Tổng Cục Trưởng TC2. Những tham vọng của một tên cẩu tướng thuộc loại cặn bã như Vịnh đã lọt vào tầm mắt của bọn lãnh đạo Trung Nam Hải. Đã từ lâu, tình báo Hoa Nam của TC đã tìm mọi cách luồn sâu vào hệ thống lãnh đạo ĐCSVN trực tiếp hoặc gián tiếp, kiểm soát hoặc khống chế các nhân vật lãnh đạo chóp bu. Mục tiêu của bọn Bắc Kinh là phải làm ung thối hệ thống lãnh đạo ĐCSVN để dễ bề thao túng, chi phối toàn bộ kinh tế, chính trị, quân sự…làm cho VNCS phải hoàn toàn lệ thuộc Trung Cộng về mọi mặt như một nước thuộc địa.
Tổng Cục 2 làm gì? Nguyễn Chí Vịnh là ai? Hắn tác oai, tác quái thế nào thì bọn tình báo Hoa Nam làm gì không biết và Bắc Kinh đã biến Nguyễn Chí Vịnh đã trở thành tha hóa, một tên tay sai đắc lực phục vụ cho âm mưu của Bắc Kinh khống chế toàn bộ hệ thống lãnh đạo ĐCSVN. Vì vậy, Trung Cộng bằng mọi giá phải đẩy Nguyễn Chí Vịnh dần dần lên vị trí cao nhất của Ban Chấp Hành Đảng CSVN bằng 2 bước:
BƯỚC THỨ NHẤT: Thứ trưởng Bộ Quốc Phòng, vì thế sao của Thượng tướng Nguyễn Khắc Nghiêm phải rụng xuống mồ. Cái chết đầy mờ ám của Nguyễn Khắc Nghiên, chắc chắn phải có bàn tay vấy máu của Nguyễn Chí Vịnh với sự trợ giúp của tình báo Hoa Nam Trung Cộng.
BƯỚC THỨ HAI: Bộ trưởng Bộ Quốc Phòng, chắc chắn mấy ngôi sao của Đại tướng Phùng Quang Thanh rồi đây cũng phải rụng theo thượng tướng Nguyễn Khắc Nghiên. Sinh mạng của tướng Phùng Quang Thanh đã được tình báo Hoa Nam âm thầm định đoạt. Muốn thoát hiểm được cái bẫy mà bọn tình báo Hoa Nam và Nguyễn Chí Vịnh đã giăng ra, còn tùy thuộc vào bản lãnh của Đại tướng Phùng Quang Thanh. Điều nầy đã cho thấy sự can thiệp rất sâu và đầy thủ đoạn nham hiểm của bọn lãnh đạo Bắc Kinh vào hệ thống lãnh đạo ĐCSVN. Với chức vụ Thứ trưởng Bộ Quốc phòng hiện nay, Nguyễn Chí Vịnh trở thành một con chó săn đắc lực của tình báo Hoa Nam TC, truyền đạt các mệnh lệnh từ bọn lãnh đạo Bắc Kinh đến thẳng các cấp lãnh đạo Hà Nội một cách công khai và ngạo mạn.
Thông Luận ngày 17/7/2013 đưa tin: “Nguyễn Chí Vịnh chưa lên ngôi vua đã thay mặt triều đình bán nước.” Theo phóng viên Hải Âu của báo QĐND cho tin. Lúc 6 giờ chiều ngày 08/06/2013. Bắc Kinh đang diễn trò khỉ ngoạn mục, nhân dân VN có biết gì không? Họ chuẩn bị ký kết 10 văn kiện “bán nước” bằng mỹ từ “hợp tác”. Hôm ấy, Thứ trưởng Quốc Phòng VN Nguyễn Chí Vịnh xin gặp Bộ trưởng Quốc Phòng TC tên Thường Vạn Toàn tại văn phòng viện.
Thường Vạn Toàn phán rằng: “Tình hữu nghị Trung-Việt giữa 2 nước với các lực lượng vũ trang cùng trong việc bảo vệ hòa bình, sự ổn định và trách nhiệm quan trọng khác trong khu vực. Tôi hy vọng hai bên cùng nổ lực thúc đẩy quan hệ quân sự song phương.” Nguyễn Chí Vịnh thưa rằng: “Sẵn sàng tiếp tục duy trì các phòng ban liên lạc thường xuyên giữa 2 bộ Quốc phòng để thúc đẩy quan hệ đối tác, hợp tác (bán nước) chiến lược toàn diện giữa 2 nước, tiếp tục đóng góp cho sự phát triểân.”
Nguyễn Chí Vịnh tự tiện đồng ý, xem thường hậu quả Chủ nghĩa bành trướng Trung Cộng. Việc quốc gia đại sự như vậy mà Vịnh đã không cần thông qua Quốc Hội để biểu quyết, điều nầy cho thấy Nguyễn Chí Vịnh đồng ý là toàn thể lãnh đạo ĐCSVN phải đồng thuận về vấn đề nầy. Ngoài ra, hắn còn tiếp nhận đề nghị: “TQ – VN không thể tranh chấp lãnh thổ mãi, cần giải quyết đừng để chậm trễ, tránh các nước khác chống lại lập luận đơn phương của TQ.”
Trước đó, ngày 6/6, Nguyễn Chí Vịnh được giới truyền thông Bắc Kinh phỏng vấn và Vịnh cho biết: “Chánh sách đối ngoại của VN rất chú ý sự ưu tiên hàng đầu dành cho TQ và vẫn xem TQ là ưu tiên hàng đầu. VN và TQ là một đối tác toàn diện.” hắn còn chỉ ra rằng: “VN – TQ là đối tác chiến lược toàn diện về quốc phòng tốt nhất. Vịnh giới thiệu sự hợp tác của hải quân giữa 2 quốc gia VN – TQ trong những năm gần đây đã có những bước nhảy vọt và phát triển biên giới của 2 nước để thực hiện một hợp tác toàn diện và thiết thực.”
Tưởng cũng nên nhắc lại, bài phỏng vấn đầu năm 2013, Thứ trưởng BQP Nguyễn Chí Vịnh dành cho báo Tuổi Trẻ. Vịnh nói rằng: “Các cuộc biểu tình chống Trung Quốc “gây mất ổn định” trong khi Việt Nam cần ổn định, cần sự đồng thuận để phát triển, để bảo vệ chủ quyền lãnh thổ.” Vịnh nói tiếp. “Những ai thực sự biểu tình vì yêu nước, nhưng cảnh báo rằng, những ai có dã tâm độc chiếm Biển Đông thì họ sẽ viện cớ biểu tình để xuyên tạc thiện chí của Việt Nam, xuyên tạc chủ trương giải quyết tranh chấp bằng biện pháp hòa bình của Việt Nam.”
Cái mớ lý luận của tên cẩu tướng Nguyễn Chí Vịnh là một thứ lý luận của một tay sai bưng bô, khấu đầu khuất phục bọn lãnh đạo Bắc Kinh, giống như đà điểu chui đầu vào cát. Nếu ĐCSVN trân trọng tình cảm của những người biểu tình chống Trung Cộng vì lòng yêu nước thì tại sao chánh quyền lại cho bọn công an côn đồ đàn áp, bắt bớ, đánh đập họ một cách dã man? Và tại sao chánh quyền Hà Nội không dám công khai đưa vấn đề Biển Đông ra trước LHQ phân xử như Philippines đã làm? Tại sao ngăn cấm người biểu tình VN sát cánh cùng người Philippines cùng chống Trung Cộng kẻ thù chung của hai dân tộc?
Qua lời phát biểu của Nguyễn Chí Vịnh đã phản ảnh não trạng liệt kháng của BCT/ ĐCSVN bình chân như vại, tin tưởng một cách ngu ngốc và khờ dại vào thiện chí của tên khổng lồ, côn đồ và hiếu chiến Trung Cộng và tản lờ đi chuyện ngư dân Việt Nam bị tàu hải quân TC làm khó dễ trên biển như thường xuyên bắt tàu, tịch thu tài sản, bắt người đòi tiền chuộc, đánh đập ngư dân VN như bọn hải tặc Somalia. Nhưng bây giờ, câu chuyện không chỉ dừng lại ở đó, hầu như toàn bộ ngư dân miền Trung VN đều rơi vào hoàn cảnh hết sức bi đát bởi khi đánh bắt cá xa bờ trong vùng đặc quyền kinh tế của VN luôn kèm theo nỗi lo sợ bị tàu hải quân TC rượt đuổi, bắt cháy tàu của họ. Nhưng, khi tàu của họ về đến bến, họ vẫn bị thương lái Tàu Khựa ép giá, gây khó khăn trong vấn đề tiêu thụ hải sản. Theo RFA, ngày 31/7/2013, nhóm phóng viên tường trình từ VN:
NGƯ DÂN VIỆT NAM PHẢI MUA GIẤY PHÉP ĐÁNH CÁ CỦA TRUNG CỘNG:
Phải mua vé “THÔNG HÀNH HẢI” của Trung Cộng hằng năm. Ông Trung, một ngư dân ở Bình Minh, Thăng Bình, tỉnh Quảng Nam cho biết rằng: “Lâu nay, ngư dân ở đây đã lựa chọn một trong 2 cách để tồn tại, hoặc là đổi sang các vùng biển của các nước không phải là TQ để đánh bắt cá hoặc là phải mua giấy phép “thông hành hải” của TQ để đi đánh bắt cá trên vùng biển Hoàng Sa và Trường Sa vùng biển thuộc đặc quyền kinh tế của VN.”
Mỗi giấy “thông hành hải” được phía TQ bán với giá 40 triệu đồng, tương đương với 2.000 Mỹ kim và chỉ có giá trị đánh bắt cá trong một năm. Hết thời hạn, ngư dân phải tìm cách mua lại giấy “thông hành hải” khác mới được phép đánh bắt cá tiếp. Nếu không có giấy nầy, sẽ bị tịch thu mọi thứ chẳng khác gì các tàu ở Lý Sơn, Quảng Ngãi.
Ông Trung nói: “Một cái rứa bảy chục triệu, ba bốn chục triệu rứa, cứ rứa hết thời hạn thì mình gia hạn lại, đóng tiền tiếp vô. Nó có thời hạn chớ không phải luôn luôn có giá trị, hết thời hạn thì gia hạn lại cái khác, chớ không phải một cái rứa mình đi hoài đâu! Một năm chớ mấy hay là 5,6 tháng chi đó tùy theo mức tiền. Có giấy có tờ chớ không là hắn bắt, hắn hốt về bên hắn liền ấy chớ! Nó treo giam mình gớm lắm, kinh đầu lắm bên Trung Quốc á!
Ông Trung cho biết thêm, sở dĩ ngư dân Quảng Nam cam chịu chấp nhận mua giấy “thông hành hải” của Trung Quốc là có lý do riêng, vì phần đông ngư dân ở đây chỉ câu mực trong khu vực Hoàng Sa, Trường Sa chứ không có đánh cá giống như các tàu ở Lý Sơn. Khi đến nơi đánh bắt, phải chia nhỏ ra thành mấy chục thúng rái, mỗi thúng rái chứa một ngư dân cùng với đồ nghề. Đúng giờ xuất hành, tất cả ngư dân lên thúng rái của mình, thả trôi theo dòng hải lưu, bật đèn sáng choang để dụ mực. Chính vì phương thức hành nghề cô đơn quạnh quẽ đễ bị giết hại hoặc bị bắt cóc, đánh đập bởi bọn những kẻ man rợ nói tiếng xí xô, xí xào, nên ngư dân quyết định chọn cách mua giấy “thông hành hải” của bọn Tàu cho chắc ăn.
Một câu hỏi đặt ra cho Nguyễn Chí Vịnh: Phải làm thế nào cho Trung Cộng chùn bước, chấm dứt hành động leo thang bạo lực cản trở, xua đuổi ngư dân Việt Nam trên biển Đông đã diễn ra hàng ngày? Ông trả lời thế nào về những hành động côn đồ, ngang ngược của tàu hải quân TC? Bằng thứ lý luận biểu tình ngu si và đần độn chống Trung Cộng sẽ gây mất ổn định?
KẾT LUẬN:
Cái chết đột ngột đầy mờ ám của Thượng tướng Nguyễn Khắc Nghiên, nguyên nhân vật số 2 Bộ Quốc Phòng VNCS? Có phải đây một cuộc thanh trừng trong nội bộ ĐCSVN dưới áp lực của bọn lãnh đạo Bắc Kinh, vì thượng tướng Nguyễn Khắc Nghiên là vật cản phải đạp đổ để mở đường cho tên tay sai đắc lực tiến lên là “cẩu tướng” Nguyễn Chí Vịnh ngồi vào ghế Thứ trưởng Bộ Quốc Phòng VNCS. Tham vọng của bọn lãnh đạo của Bắc Kinh chắc chắn sẽ không dừng lại ở đó. Mục tiêu kế tiếp sẽ là Bộ Trưởng Bộ Quốc Phòng, ngôi sao của Đại tướng Phùng Quang Thanh sẽ rụng xuống đáy mồ để nhường chỗ cho Nguyễn Chí Vịnh tiến lên thay thế. Nếu như, tên “cẩu tướng” Nguyễn Chí Vịnh ngồi vào ghế Bộ Trưởng Bộ Quốc Phòng VNCS, hắn sẽ nắm được QĐNDVN thì bọn lãnh đạo Trung Nam Hải sẽ dễ dàng khuynh đảo và khống chế được những tên lãnh đạo ĐCSVN. Cái chết của Thượng tướng Nguyễn Khắc Nghiên là lời cảnh báo cho Đại tướng Phùng Quang Thanh biết để đề phòng.
Làm thế nào thoát được cái bẫy của bọn tình báo Hoa Nam và Nguyễn Chí Vịnh đang giăng ra? Ông sẽ bị giết bằng cách nào? Đầu độc? Dàn cảnh tai nạn trên bộ? Trên không? Ám sát?…có thoát hiểm được hay không, chuyện đó còn tùy thuộc vào khả năng và bản lĩnh của Đại Tướng Phùng Quang Thanh.