(Báo Tổ Quốc) Đã đến lúc mở lại hồ sơ về cái chết đột
ngột đầy mờ ám của Thượng tướng Nguyễn Khắc Nghiên, nguyên nhân vật số 2
của Bộ Quốc Phòng VNCS, qua đời ở tuổi 59 trong khi đang giữ chức vụ
Tổng Tham Mưu Trưởng QĐNDVN và Thứ trưởng Bộ Quốc Phòng. Theo
trang WEB của chính phủ CHXHCNVN tường thuật, ông từ trần ở Bệnh viện
Trung Ương Quân Đội 108 ngày 13/11/2010 sau một thời gian lâm bệnh hiểm
nghèo?
Việc nhân vật số 2 trong quân đội qua đời
khi mới 59 tuổi, không lâu trước Đại hội Đảng CSVN khiến thu hút sự chú
ý của dư luận lúc bấy giờ. “Sự cố” nầy cũng nhắc lại trường hợp tương
tự của các tướng lãnh VNCS những năm trước đó:
1. Tháng 7 năm 1986, Đại tướng
Hoàng Văn Thái cũng chết khi đang nắm chức vụ TTMT/QĐNDVN, Thứ trưởng
Quốc Phòng và Ủy viên Trung Ương Đảng.
2. Cuối năm 1986, Đại tướng Lê
Trọng Tấn cũng qua đời khi đang làm TTMT/QĐNDVN, Thứ trưởng Quốc phòng
và Ủy viên Trung Ương Đảng.
Tướng Nghiên được biết đến như một nhân
vật được giao phó các vai trò đối ngoại của QĐNDVN. Dù báo chí lúc bấy
giờ loan tin rằng, ông qua đời sau một thời gian LÂM BỆNH HIỂM NGHÈO
nhưng không nói là bệnh gì? Trong khi đó, vào cuối tháng 7 năm 2010,
Thượng tướng Nghiên, sang thăm Singapore hội đàm với các giới chức quốc
phòng và chánh trị nước nầy với thể lực rất khỏe mạnh, không có triệu
chứng gì mệt mỏi hoặc tiềm ẩn một căn bệnh hiểm nghèo. Chuyến thăm từ 19
đến 27/7/2010 được mô tả là chuyến thăm hữu nghị chánh thức đầu tiên
của Thượng tướng Nguyễn Khắc Nghiên trên cương vị TTMT/QĐNDVN tới
Singapore, theo truyền thông trong nước loan tin. Nhưng, mấy tháng sau
đó, tại các hội nghị quốc tế về an ninh khu vực, người ta ngạc nhiên
không thấy Tướng Nghiên xuất hiện nữa và vai trò đối ngoại an ninh được
các tướng khác đảm trách.
Nhân cái chết bất thường của Tướng
Nghiên, một nhân vật không nêu tên nói với BBC rằng, Tướng Nghiên từng
phát biểu thân với Tướng Võ Nguyên Giáp và ủng hộ Đại tướng Giáp trong
nỗ lực hạn chế quyền lực của cơ quan mang tên TỔNG CỤC 2, đặc trách về
tình báo Quân đội. Cũng cần biết rõ, Bộ Tổng Tham Mưu đứng đầu trong 4
cơ quan chính của BQP: Tổng cục Chính trị, Tổng cục Hậu cần, Tổng cục Kỹ
thuật. Cục quân báo, thường gọi là Cục 2, được nâng lên thành Tổng cục
2, ngang hàng với Bộ TTM từ năm 1995.
Tướng Nguyễn Khắc Nghiên nhập ngũ năm
1969, gia nhập ĐCSVN năm 1972. Được phong Thiếu tướng từ năm 1998, Trung
tướng năm 2002. Tướng Nghiên trở thành TTMT/ QĐNDVN thay cho Tướng
Phùng Quang Thanh và giữ chức vụ Thứ trưởng Quốc Phòng từ tháng 8/2006,
chỉ đứng dưới Bộ trưởng Phùng Quang Thanh. Năm 2007, ông được thăng
Thượng tướng.
ĐẢNG CSVN THANH TRỪNG NỘI BỘ:
Do bưng bít thông tin mà dư luận ít biết
đến những cuộc thanh trừng ác liệt trong nội bộ ĐCSVN để tranh giành
quyền lực. Cuộc tranh đoạt thường được diễn tiến trên 3 chiến trường:
1. Giữa những kẻ có quyền lực trong tay và kẻ chưa có quyền lực. Kẻ có tìm cách giữ, kẻ không có tìm cách đoạt.
2. Giữa những người có cùng quyền lực, nhưng muốn quyền lực mình lớn hơn để lấn áp người khác.
3. Giữa phe nhóm chính trị nầy với phe nhóm chính trị khác.
Xin kể vài trường hợp điển hình về những cái chết bí ẩn:
DƯƠNG BẠCH MAI: Đại biểu Quốc Hội
(1904-1964) từng du học bên Pháp, Liên Xô, bị đột tử khi uống ly bia
giữa 2 phiên họp Quốc Hội trước khi đọc diễn văn phản đối xã hội kiểu
trại lính của Trung Cộng.
ĐẠI TƯỚNG NGUYỄN CHÍ THANH (1914-1967) Ủy
viên BCT, Bí Thư Trung Ương Cục Miền Nam kiêm Chính Ủy Quân Giải Phóng
Miền Nam. Ông ta bị đột tử sau khi dùng cơm chia tay với HCM ở Phủ Chủ
Tịch, trở về nhà thì ngay đêm hôm đó, khi gần sáng ngày 6/7/1967 bị ói
ra máu chết, đúng ngày định trở về miền Nam lần thứ 2. Theo cuốn “Giọt
nước trong biển cả”, trang 420, của Hoàng Văn Hoang, thì kẻ biết rõ âm
mưu ám sát là Trung tướng Nguyễn Văn Vịnh.
ĐINH BÁ THI (1921-1978) cựu Đại sứ
MTGPMNVN tại Paris, sau khi hoạt động tình báo tại Hoa Kỳ bị lộ, bị sát
hại qua tại nạn xe hơi tại Phan Thiết.
ĐẠI TƯỚNG CHU VĂN TẤN (1909-1984), nguyên là Bộ Trưởng BQP trong Chính Phủ Lâm Thời VNDCCH, bị cho là theo phe Hoàng Văn Hoan.
ĐẠI TƯỚNG TMT HOÀNG VĂN THÁI (1915-1986)
sui gia với Võ Nguyên Giáp. Khi chuẩn bị lên làm Bộ Trưởng BQP thay thế
Văn Tiến Dũng thì chết đột ngột vào ngày 2/7/1986. Trước khi chết, Thái
nói với vợ : “NGƯỜI TA GIẾT TÔI!”
ĐẠI TƯỚNG LÊ TRỌNG TẤN (1914-1986)
TTMT/QĐNDVN, Thứ Trưởng Quốc Phòng, chết thình lình vào ngày 5/12/1986.
Có tin bị Lê Đức Thọ sát hại khoảng 5 tháng sau khi sát hại Hoàng Văn
Thái.
THƯỢNG TƯỚNG ĐINH ĐỨC THIỆN (1913-1987)
Chủ Nhiệm TonggCục Hậu Cần bị “lạc đạn” chết trong lúc đi săn, nhưng nhà
cầm quyền nói là “tai nạn giao thông”.
TRUNG TƯỚNG PHAN BÌNH (1934-1987), Cục
trưởng Cục Quân Báo, sau khi vừa bị Lê Đức Anh tước mất quyền binh, bị
giết bằng cách bắn vào đầu vào ngày 13/12/1987 tại Sài Gòn, nhưng nhà
cầm quyền nói là đương sự tự sát.
THỦ TƯỚNG PHẠM HÙNG (1912-1988). Chết đột ngột vì bệnh tim, vào ngày 10/3/1988 tại Sài Gòn khi còn đang tại chức.
THƯỢNG TƯỚNG CÔNG AN THI VĂN TÁM
(1948-2008), đặc trách tình báo gián điệp đột tử trong lúc khỏe mạnh và
đi công tác đó đây liên tục vào ngày 12/12, mà ngày 15/12, các cơ quan
truyền thông mới đồng loạt loan tin là chết sau một thới gian dài lâm
bệnh, mà không nói bệnh gì?…nhiều tin đồn cho rằng bị đầu độc.
THƯỢNG TƯỚNG NGUYỄN NAM KHÁNH (1927-)
Chính Ủy Sư Đoàn 304 Tây Nguyên, Bí Thư Đảng Ủy Sư Đoàn 3, Quân khu 5.
Tháng 6/1978 làm Viện Trưởng, Bí Thư Đảng Ủy Học Viện Chính Trị Quân Sự
từ 4/1979 – 1996, Phó Chủ Nhiệm Tổng Cục Chính Trị QĐNDVN, Ủy viên Quân
Ủy Trung Ương. Tướng Khánh tố giác TỔNG CỤC 2 lợi dụng chức vụ vu oan
giá họa các đồng chí cao cấp kể cả tướng Võ Nguyên Giáp nên bị trù dập.
Còn biết bao nhiêu cuộc thanh trừng nội
khác như trường hợp của Đại tướng Văn Tiến Dũng (1917-2002), Thượng
tướng Trần văn Trà (1919-1996), Trung tướng Trần Độ (1923-2002), Thiếu
tướng Lê Thiết Hùng (1908-1986), Thiếu tướng Đặng kim Giang (1910-1983),
Cựu Phó thủ tướng VNCS Đoàn Duy Thành (1929-) vì được coi là phe thân
Lê Duẫn bị Đỗ Mười trù dập. Ủy viên BCT Trần Xuân Bách (1924-2006) vì có
tư tưởng đổi mới, kêu gọi đa nguyên, đa đảng sau khi đi quan sát sự sụp
đổi của Đông Âu nên bị khai trừ…
LÝ LỊCH NGUYỄN CHÍ VỊNH, TỔNG CỤC TRƯỞNG TỔNG CỤC 2:
Nguyễn Chí Vịnh sinh năm 1957, con trai
của Đại tướng Nguyễn Chí Thanh, vợ là con gái của Trung Tướng Đặng Vũ
Chính (tức Đặng văn Trung), nguyên Tổng Cục Trưởng Tổng Cục 2, Bộ Quốc
Phòng VNCS (1994-2002).
Từ năm 1976 – 1981: Sinh viên trường Đại học Kỷ Thuật Quân Sự, trường Sĩ quan Thông Tin.
Từ năm 1981 – 2009: phục vụ tại Tổng cục 2, BQP với chức vụ cao nhất cao nhất là Tổng cục trưởng (2002).
Chức vụ hiện tại là Ủy Viên Ban Chấp Hành TƯ/ ĐCSVN, Thứ trưởng Bộ Quốc Phòng Việt Nam, hàm Thượng tướng.
TÁC PHONG BẤT HẢO CỦA THƯỢNG TƯỚNG NGUYỄN CHÍ VỊNH:
Khi còn là sinh viên tại trường Khoa Học
Kỷ Thuật Quân Sự, nhiều lần trộm cắp trong học viện, rồi bị bắt quả tang
khi phá mái nhà kho chui vào ăn cắp quân trang của Học viện bị đuổi
học. Sau đó, nhờ uy tín của gia đình, Vịnh xin được vào học trường Sĩ
quan Thông Tin, học không được vì không có trình độ, rồi xin vào Bộ Tư
Lệnh Thông Tin được vài tháng rồi được chuyển về Cục 2 công tác.
Nhờ lấy con gái của Trung tướng Đặng Vũ
Chính, Tổng Cục Trưởng Tổng Cục 2, Nguyễn Chí Vịnh nhẩy lên làm Tổng Cục
Trưởng Tổng cục Tình báo Quân Đội vào năm 2002 là năm bố vợ Đặng Vũ
Chính về hưu. Trong thời gian, Đặng Vũ Chính còn tại chức và con rể
Nguyễn Chí Vịnh đã biến Tổng Cục 2 thành sân chơi riêng với hệ thống tổ
chức gia đình trị đã lũng đoạn và thao túng các cấp lãnh đạo của ĐCSVN
và nhà nước.
Trong giai đoạn Nguyễn Chí Vịnh làm Tổng
Cục Trưởng TC2 (2002-2009) là thời gian Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng điên
cuồng vơ vét tiền bạc trong mọi lĩnh vực ngân hàng, chứng khoán, bất
động sản, khách sạn, hãng taxi…thông qua các Tập đoàn Kinh tế được
Nguyễn Tấn Dũng dùng quyền lực chính trị chống lưng.
Với bản chất lưu manh, Nguyễn Chí Vịnh đã
không bỏ lở cơ hội, cả hệ thống tham nhũng của Nguyễn Tấn Dũng nằm
trong tầm ngắm và sổ đen của Tổng Cục 2. Vì vậy, Nguyễn Tấn Dũng phải
lôi kéo Nguyễn Chí Vịnh vào phe cánh của mình để củng cố quyền lực. Định
mệnh đã đẩy Vịnh từ một trợ lý kiêm chủ quán cháo lòng tiết canh lên
đỉnh cao quyền lực, dưới một người mà trên mọi người, tha hồ tác oai tác
quái: một mặt đàn áp, khống chế các nhân vật chống đối với Nguyễn Tấn
Dũng, mặt khác thì lo cũng cố quyền lực, tranh thủ vơ vét làm giàu bất
chấp dư luận và nhiều vị cựu lãnh đạo trung kiên trong ĐCSVN dâng sớ xử
trảm không biết bao nhiêu lần, Vịnh vẫn an toàn và ung dung từng bước
lên đỉnh cao danh vọng. Ngay cả việc Vịnh được phong hàm lên thượng
tướng làm Thứ trưởng Quốc Phòng trong sự ngăn cản của nhiều tướng lãnh
cao cấp, lão thành cách mạng như Đại tướng Nam Khánh và đặc biệt là
tướng Võ Nguyên Giáp. Nhưng, tất cả đều vô dụng nhờ vào sự chống lưng
của tình báo Hoa Nam TC.
Nhưng, tham vọng của Nguyễn Chí Vịnh
không dừng lại ở địa vị thiếu tướng Tổng Cục Trưởng TC2. Những tham vọng
của một tên cẩu tướng thuộc loại cặn bã như Vịnh đã lọt vào tầm mắt của
bọn lãnh đạo Trung Nam Hải. Đã từ lâu, tình báo Hoa Nam của TC đã tìm
mọi cách luồn sâu vào hệ thống lãnh đạo ĐCSVN trực tiếp hoặc gián tiếp,
kiểm soát hoặc khống chế các nhân vật lãnh đạo chóp bu. Mục tiêu của bọn
Bắc Kinh là phải làm ung thối hệ thống lãnh đạo ĐCSVN để dễ bề thao
túng, chi phối toàn bộ kinh tế, chính trị, quân sự…làm cho VNCS phải
hoàn toàn lệ thuộc Trung Cộng về mọi mặt như một nước thuộc địa.
Tổng Cục 2 làm gì? Nguyễn Chí Vịnh là ai?
Hắn tác oai, tác quái thế nào thì bọn tình báo Hoa Nam làm gì không
biết và Bắc Kinh đã biến Nguyễn Chí Vịnh đã trở thành tha hóa, một tên
tay sai đắc lực phục vụ cho âm mưu của Bắc Kinh khống chế toàn bộ hệ
thống lãnh đạo ĐCSVN. Vì vậy, Trung Cộng bằng mọi giá phải đẩy Nguyễn
Chí Vịnh dần dần lên vị trí cao nhất của Ban Chấp Hành Đảng CSVN bằng 2
bước:
BƯỚC THỨ NHẤT: Thứ trưởng Bộ Quốc Phòng,
vì thế sao của Thượng tướng Nguyễn Khắc Nghiêm phải rụng xuống mồ. Cái
chết đầy mờ ám của Nguyễn Khắc Nghiên, chắc chắn phải có bàn tay vấy máu
của Nguyễn Chí Vịnh với sự trợ giúp của tình báo Hoa Nam Trung Cộng.
BƯỚC THỨ HAI: Bộ trưởng Bộ Quốc Phòng,
chắc chắn mấy ngôi sao của Đại tướng Phùng Quang Thanh rồi đây cũng phải
rụng theo thượng tướng Nguyễn Khắc Nghiên. Sinh mạng của tướng Phùng
Quang Thanh đã được tình báo Hoa Nam âm thầm định đoạt. Muốn thoát hiểm
được cái bẫy mà bọn tình báo Hoa Nam và Nguyễn Chí Vịnh đã giăng ra, còn
tùy thuộc vào bản lãnh của Đại tướng Phùng Quang Thanh. Điều nầy đã cho
thấy sự can thiệp rất sâu và đầy thủ đoạn nham hiểm của bọn lãnh đạo
Bắc Kinh vào hệ thống lãnh đạo ĐCSVN. Với chức vụ Thứ trưởng Bộ Quốc
phòng hiện nay, Nguyễn Chí Vịnh trở thành một con chó săn đắc lực của
tình báo Hoa Nam TC, truyền đạt các mệnh lệnh từ bọn lãnh đạo Bắc Kinh
đến thẳng các cấp lãnh đạo Hà Nội một cách công khai và ngạo mạn.
Thông Luận ngày 17/7/2013 đưa tin:
“Nguyễn Chí Vịnh chưa lên ngôi vua đã thay mặt triều đình bán nước.”
Theo phóng viên Hải Âu của báo QĐND cho tin. Lúc 6 giờ chiều ngày
08/06/2013. Bắc Kinh đang diễn trò khỉ ngoạn mục, nhân dân VN có biết gì
không? Họ chuẩn bị ký kết 10 văn kiện “bán nước” bằng mỹ từ “hợp tác”.
Hôm ấy, Thứ trưởng Quốc Phòng VN Nguyễn Chí Vịnh xin gặp Bộ trưởng Quốc
Phòng TC tên Thường Vạn Toàn tại văn phòng viện.
Thường Vạn Toàn phán rằng: “Tình hữu nghị
Trung-Việt giữa 2 nước với các lực lượng vũ trang cùng trong việc bảo
vệ hòa bình, sự ổn định và trách nhiệm quan trọng khác trong khu vực.
Tôi hy vọng hai bên cùng nổ lực thúc đẩy quan hệ quân sự song phương.”
Nguyễn Chí Vịnh thưa rằng: “Sẵn sàng tiếp tục duy trì các phòng ban liên
lạc thường xuyên giữa 2 bộ Quốc phòng để thúc đẩy quan hệ đối tác, hợp
tác (bán nước) chiến lược toàn diện giữa 2 nước, tiếp tục đóng góp cho
sự phát triểân.”
Nguyễn Chí Vịnh tự tiện đồng ý, xem
thường hậu quả Chủ nghĩa bành trướng Trung Cộng. Việc quốc gia đại sự
như vậy mà Vịnh đã không cần thông qua Quốc Hội để biểu quyết, điều nầy
cho thấy Nguyễn Chí Vịnh đồng ý là toàn thể lãnh đạo ĐCSVN phải đồng
thuận về vấn đề nầy. Ngoài ra, hắn còn tiếp nhận đề nghị: “TQ – VN không
thể tranh chấp lãnh thổ mãi, cần giải quyết đừng để chậm trễ, tránh các
nước khác chống lại lập luận đơn phương của TQ.”
Trước đó, ngày 6/6, Nguyễn Chí Vịnh được
giới truyền thông Bắc Kinh phỏng vấn và Vịnh cho biết: “Chánh sách đối
ngoại của VN rất chú ý sự ưu tiên hàng đầu dành cho TQ và vẫn xem TQ là
ưu tiên hàng đầu. VN và TQ là một đối tác toàn diện.” hắn còn chỉ ra
rằng: “VN – TQ là đối tác chiến lược toàn diện về quốc phòng tốt nhất.
Vịnh giới thiệu sự hợp tác của hải quân giữa 2 quốc gia VN – TQ trong
những năm gần đây đã có những bước nhảy vọt và phát triển biên giới của 2
nước để thực hiện một hợp tác toàn diện và thiết thực.”
Tưởng cũng nên nhắc lại, bài phỏng vấn
đầu năm 2013, Thứ trưởng BQP Nguyễn Chí Vịnh dành cho báo Tuổi Trẻ. Vịnh
nói rằng: “Các cuộc biểu tình chống Trung Quốc “gây mất ổn định” trong
khi Việt Nam cần ổn định, cần sự đồng thuận để phát triển, để bảo vệ chủ
quyền lãnh thổ.” Vịnh nói tiếp. “Những ai thực sự biểu tình vì yêu
nước, nhưng cảnh báo rằng, những ai có dã tâm độc chiếm Biển Đông thì họ
sẽ viện cớ biểu tình để xuyên tạc thiện chí của Việt Nam, xuyên tạc chủ
trương giải quyết tranh chấp bằng biện pháp hòa bình của Việt Nam.”
Cái mớ lý luận của tên cẩu tướng Nguyễn
Chí Vịnh là một thứ lý luận của một tay sai bưng bô, khấu đầu khuất phục
bọn lãnh đạo Bắc Kinh, giống như đà điểu chui đầu vào cát. Nếu ĐCSVN
trân trọng tình cảm của những người biểu tình chống Trung Cộng vì lòng
yêu nước thì tại sao chánh quyền lại cho bọn công an côn đồ đàn áp, bắt
bớ, đánh đập họ một cách dã man? Và tại sao chánh quyền Hà Nội không dám
công khai đưa vấn đề Biển Đông ra trước LHQ phân xử như Philippines đã
làm? Tại sao ngăn cấm người biểu tình VN sát cánh cùng người Philippines
cùng chống Trung Cộng kẻ thù chung của hai dân tộc?
Qua lời phát biểu của Nguyễn Chí Vịnh đã
phản ảnh não trạng liệt kháng của BCT/ ĐCSVN bình chân như vại, tin
tưởng một cách ngu ngốc và khờ dại vào thiện chí của tên khổng lồ, côn
đồ và hiếu chiến Trung Cộng và tản lờ đi chuyện ngư dân Việt Nam bị tàu
hải quân TC làm khó dễ trên biển như thường xuyên bắt tàu, tịch thu tài
sản, bắt người đòi tiền chuộc, đánh đập ngư dân VN như bọn hải tặc
Somalia. Nhưng bây giờ, câu chuyện không chỉ dừng lại ở đó, hầu như toàn
bộ ngư dân miền Trung VN đều rơi vào hoàn cảnh hết sức bi đát bởi khi
đánh bắt cá xa bờ trong vùng đặc quyền kinh tế của VN luôn kèm theo nỗi
lo sợ bị tàu hải quân TC rượt đuổi, bắt cháy tàu của họ. Nhưng, khi tàu
của họ về đến bến, họ vẫn bị thương lái Tàu Khựa ép giá, gây khó khăn
trong vấn đề tiêu thụ hải sản. Theo RFA, ngày 31/7/2013, nhóm phóng viên
tường trình từ VN:
NGƯ DÂN VIỆT NAM PHẢI MUA GIẤY PHÉP ĐÁNH CÁ CỦA TRUNG CỘNG:
Phải mua vé “THÔNG HÀNH HẢI” của Trung
Cộng hằng năm. Ông Trung, một ngư dân ở Bình Minh, Thăng Bình, tỉnh
Quảng Nam cho biết rằng: “Lâu nay, ngư dân ở đây đã lựa chọn một trong 2
cách để tồn tại, hoặc là đổi sang các vùng biển của các nước không phải
là TQ để đánh bắt cá hoặc là phải mua giấy phép “thông hành hải” của TQ
để đi đánh bắt cá trên vùng biển Hoàng Sa và Trường Sa vùng biển thuộc
đặc quyền kinh tế của VN.”
Mỗi giấy “thông hành hải” được phía TQ
bán với giá 40 triệu đồng, tương đương với 2.000 Mỹ kim và chỉ có giá
trị đánh bắt cá trong một năm. Hết thời hạn, ngư dân phải tìm cách mua
lại giấy “thông hành hải” khác mới được phép đánh bắt cá tiếp. Nếu không
có giấy nầy, sẽ bị tịch thu mọi thứ chẳng khác gì các tàu ở Lý Sơn,
Quảng Ngãi.
Ông Trung nói: “Một cái rứa bảy chục
triệu, ba bốn chục triệu rứa, cứ rứa hết thời hạn thì mình gia hạn lại,
đóng tiền tiếp vô. Nó có thời hạn chớ không phải luôn luôn có giá trị,
hết thời hạn thì gia hạn lại cái khác, chớ không phải một cái rứa mình
đi hoài đâu! Một năm chớ mấy hay là 5,6 tháng chi đó tùy theo mức tiền.
Có giấy có tờ chớ không là hắn bắt, hắn hốt về bên hắn liền ấy chớ! Nó
treo giam mình gớm lắm, kinh đầu lắm bên Trung Quốc á!
Ông Trung cho biết thêm, sở dĩ ngư dân
Quảng Nam cam chịu chấp nhận mua giấy “thông hành hải” của Trung Quốc là
có lý do riêng, vì phần đông ngư dân ở đây chỉ câu mực trong khu vực
Hoàng Sa, Trường Sa chứ không có đánh cá giống như các tàu ở Lý Sơn. Khi
đến nơi đánh bắt, phải chia nhỏ ra thành mấy chục thúng rái, mỗi thúng
rái chứa một ngư dân cùng với đồ nghề. Đúng giờ xuất hành, tất cả ngư
dân lên thúng rái của mình, thả trôi theo dòng hải lưu, bật đèn sáng
choang để dụ mực. Chính vì phương thức hành nghề cô đơn quạnh quẽ đễ bị
giết hại hoặc bị bắt cóc, đánh đập bởi bọn những kẻ man rợ nói tiếng xí
xô, xí xào, nên ngư dân quyết định chọn cách mua giấy “thông hành hải”
của bọn Tàu cho chắc ăn.
Một câu hỏi đặt ra cho Nguyễn Chí Vịnh:
Phải làm thế nào cho Trung Cộng chùn bước, chấm dứt hành động leo thang
bạo lực cản trở, xua đuổi ngư dân Việt Nam trên biển Đông đã diễn ra
hàng ngày? Ông trả lời thế nào về những hành động côn đồ, ngang ngược
của tàu hải quân TC? Bằng thứ lý luận biểu tình ngu si và đần độn chống
Trung Cộng sẽ gây mất ổn định?
KẾT LUẬN:
Cái chết đột ngột đầy mờ ám của Thượng
tướng Nguyễn Khắc Nghiên, nguyên nhân vật số 2 Bộ Quốc Phòng VNCS? Có
phải đây một cuộc thanh trừng trong nội bộ ĐCSVN dưới áp lực của bọn
lãnh đạo Bắc Kinh, vì thượng tướng Nguyễn Khắc Nghiên là vật cản phải
đạp đổ để mở đường cho tên tay sai đắc lực tiến lên là “cẩu tướng”
Nguyễn Chí Vịnh ngồi vào ghế Thứ trưởng Bộ Quốc Phòng VNCS. Tham vọng
của bọn lãnh đạo của Bắc Kinh chắc chắn sẽ không dừng lại ở đó. Mục tiêu
kế tiếp sẽ là Bộ Trưởng Bộ Quốc Phòng, ngôi sao của Đại tướng Phùng
Quang Thanh sẽ rụng xuống đáy mồ để nhường chỗ cho Nguyễn Chí Vịnh tiến
lên thay thế. Nếu như, tên “cẩu tướng” Nguyễn Chí Vịnh ngồi vào ghế Bộ
Trưởng Bộ Quốc Phòng VNCS, hắn sẽ nắm được QĐNDVN thì bọn lãnh đạo Trung
Nam Hải sẽ dễ dàng khuynh đảo và khống chế được những tên lãnh đạo
ĐCSVN. Cái chết của Thượng tướng Nguyễn Khắc Nghiên là lời cảnh báo cho
Đại tướng Phùng Quang Thanh biết để đề phòng.
Làm thế nào thoát được cái bẫy của bọn
tình báo Hoa Nam và Nguyễn Chí Vịnh đang giăng ra? Ông sẽ bị giết bằng
cách nào? Đầu độc? Dàn cảnh tai nạn trên bộ? Trên không? Ám sát?…có
thoát hiểm được hay không, chuyện đó còn tùy thuộc vào khả năng và bản
lĩnh của Đại Tướng Phùng Quang Thanh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét