Thơ: Vũ Duy Chu
Nếu có một phép mầu
Tôi sẽ đem dải đất hình chữ S đến một nơi nào khác
Thật xa người láng giềng phương Bắc
Khi ấy
Ngư dân tôi sẽ ra biển bình yên
Không còn tàu lạ, người lạ xả súng đuổi theo cướp bóc
Khi ấy
Thôi tràn vào đất nước tôi
Từ cái tăm tre
Đến nhà máy ve chai nghìn tỉ
Từ tư tưởng bác Mao, Chủ nghĩa Xã hội mang màu sắc Trung hoa lừa mị
Đến mèo trắng mèo đen, quay quắt bạn thù
Từ lương thực, thực phẩm mang độc tố ung thư
Đến rau củ, trái cây ngâm trong hoá chất
Khi ấy
Không còn cảnh dân tôi bị đấm đá, bị nhốt
Bị khiêng kiểu tứ mã phanh thây quẳng lên xe cảnh sát
Vì biểu tình ôn hoà phản đối kẻ cướp biển đảo đất đai
Thói tham lam chúng kế thừa từ nghìn năm trước
Khi ấy
Sẽ không còn đồng chí láng giềng mười sáu chữ vàng
Hút cạn Bô-xít Tây Nguyên, rừng biên giới đầu nguồn khai thác
Khi ấy
Dân tôi yên ổn làm ăn
Đất nước thôi nợ nần chồng chất
Tham nhũng bị đập tan, quan nhỏ, quan to liêm khiết
Ai không làm tốt công việc của mình sẵn sàng từ chức
Không cần phiếu tín nhiệm thấp cao
Xứng tầm quan trí
Khi ấy
Sẽ không còn thuế, còn phí tận thu để có hàng tỉ Đô-la mua vũ khí
Không còn cảnh người cha mười năm ròng sống trong ống cống Thủ đô
Kiếm từng đồng nuôi con ăn học
Và miền núi những đứa trẻ bưng bát cơm có thịt
Khi ấy
Nguyên thủ quốc gia nước tôi
Đĩnh đạc tự tin bắt tay nguyên thủ các cường quốc
Quan chức, nhà giàu thôi đua nhau đưa con ”tị nạn giáo dục” ở Anh Mỹ Pháp
Vì nền giáo dục đất nước tôi đã thôi bết bác
Khi ấy
Chúng tôi chẳng cần hộ khẩu hộ kheo
Đất nước của mình, cư trú nơi nào chả được
Du lịch Mỹ, Anh, Thuỵ Điển, Hà Lan… không cần tiền đặt cọc
Những cô gái Việt Nam lấy chồng nước ngoài vì tình yêu đích thực
Vĩnh biệt nghề Osin Đài Bắc, Đại Hàn…
Ôi, tôi chỉ có một phép màu
Sao suy tính miên man?
Nhưng dù có hàng trăm phép màu
Chúng tôi cũng chẳng màng đi đâu hết
Vì đất đai biển đảo thiêng liêng
Vì dân tộc tôi bất khuất
Nếu không còn nguyên vẹn Trường Sa, Hoàng Sa
Thì đất liền Việt Nam có khác gì mảnh vỡ hình chữ S.
Sài Gòn, 26.8.2013
Nếu có một phép mầu
Tôi sẽ đem dải đất hình chữ S đến một nơi nào khác
Thật xa người láng giềng phương Bắc
Khi ấy
Ngư dân tôi sẽ ra biển bình yên
Không còn tàu lạ, người lạ xả súng đuổi theo cướp bóc
Khi ấy
Thôi tràn vào đất nước tôi
Từ cái tăm tre
Đến nhà máy ve chai nghìn tỉ
Từ tư tưởng bác Mao, Chủ nghĩa Xã hội mang màu sắc Trung hoa lừa mị
Đến mèo trắng mèo đen, quay quắt bạn thù
Từ lương thực, thực phẩm mang độc tố ung thư
Đến rau củ, trái cây ngâm trong hoá chất
Khi ấy
Không còn cảnh dân tôi bị đấm đá, bị nhốt
Bị khiêng kiểu tứ mã phanh thây quẳng lên xe cảnh sát
Vì biểu tình ôn hoà phản đối kẻ cướp biển đảo đất đai
Thói tham lam chúng kế thừa từ nghìn năm trước
Khi ấy
Sẽ không còn đồng chí láng giềng mười sáu chữ vàng
Hút cạn Bô-xít Tây Nguyên, rừng biên giới đầu nguồn khai thác
Khi ấy
Dân tôi yên ổn làm ăn
Đất nước thôi nợ nần chồng chất
Tham nhũng bị đập tan, quan nhỏ, quan to liêm khiết
Ai không làm tốt công việc của mình sẵn sàng từ chức
Không cần phiếu tín nhiệm thấp cao
Xứng tầm quan trí
Khi ấy
Sẽ không còn thuế, còn phí tận thu để có hàng tỉ Đô-la mua vũ khí
Không còn cảnh người cha mười năm ròng sống trong ống cống Thủ đô
Kiếm từng đồng nuôi con ăn học
Và miền núi những đứa trẻ bưng bát cơm có thịt
Khi ấy
Nguyên thủ quốc gia nước tôi
Đĩnh đạc tự tin bắt tay nguyên thủ các cường quốc
Quan chức, nhà giàu thôi đua nhau đưa con ”tị nạn giáo dục” ở Anh Mỹ Pháp
Vì nền giáo dục đất nước tôi đã thôi bết bác
Khi ấy
Chúng tôi chẳng cần hộ khẩu hộ kheo
Đất nước của mình, cư trú nơi nào chả được
Du lịch Mỹ, Anh, Thuỵ Điển, Hà Lan… không cần tiền đặt cọc
Những cô gái Việt Nam lấy chồng nước ngoài vì tình yêu đích thực
Vĩnh biệt nghề Osin Đài Bắc, Đại Hàn…
Ôi, tôi chỉ có một phép màu
Sao suy tính miên man?
Nhưng dù có hàng trăm phép màu
Chúng tôi cũng chẳng màng đi đâu hết
Vì đất đai biển đảo thiêng liêng
Vì dân tộc tôi bất khuất
Nếu không còn nguyên vẹn Trường Sa, Hoàng Sa
Thì đất liền Việt Nam có khác gì mảnh vỡ hình chữ S.
Sài Gòn, 26.8.2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét