Trang

Thứ Năm, 22 tháng 8, 2013

Chuyện của tôi:Vào đảng

Lão trưởng phòng và lão Phó bí thư đảng ủy gọi mình ra nói chuyện. Đại khái là em có muốn vào đảng không, vào đảng thì mới thăng tiến được, trước mắt là cái ghế trưởng phòng sẽ là của em khi anh về hưu và có thể là phó giám đốc nữa... mà chi phí thì chưa tới 100 (triệu), chỉ khoảng 1 năm sau khi là đảng viên thì em sẽ thu hồi đủ vốn... Minh bắt đầu con nai vàng ngơ ngác:

- Ơ, em tưởng là vào đảng thì mình phải gương mẫu hơn, trách nhiệm hơn, phải luôn tin tưởng vào cái ông Mác, ông Mao gì đó và phải thấm nhuần tư tưởng bác Hồ... chứ sao lại vào đảng là lại có tiền hả anh, vào đảng mới có bổng lộc à?

- Ừ, lý thuyết thì là vậy nhưng muốn có tiền thì phải có chức, muốn có chức thì phải là đảng viên. Các ông đảng viên gạo cội có phát biểu gì, chủ trương đường lối... thì kệ, các ông ấy cũng vì tiền mà nói vậy thôi chứ có hiểu gì đâu. Anh đây cũng vậy, cứ ù ù cạc cạc ăn tiền, quê hương là chùm khế ngọt mà. Tay phó bí thư sổ ra 1 tràng đi cùng với nụ cười bỉ ổi

Mình hẹn bọn chúng sẽ trả lời sau nhưng mình nghĩ: nếu tao đồng ý thì tao sẽ chính thức là thành viên của cái băng nhóm mafia, sẽ cùng hội cùng thuyền với chúng mày, sẽ coi nhân dân là địch... ôi như vậy thì tao sẽ có tội lớn với dòng tộc nhà tao, tao sợ quả báo lắm. Thôi, cái xưởng sản xuất ống cống (*)  của nhà cũng sắp khai trương rồi, với tiềm năng thị trường là 16 ống loại đặc biết, 175 cái loại sang và hơn 3 triệu cái loại thường thì 3 đời nhà tao tiêu cũng chả hết tiền. Đừng có hòng mà xui được tao làm điều ác nhé.

(*) Độc tài Gaddafi chết trong ống cống - 16 viên BCT - 175 viên TW đảng - 3 triệu đảng viên

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét