VietTuSaiGon - RFA blog
Theo một số báo trong nước đưa tin: “Cục CSGT đường bộ, đường sắt (Bộ
Công an) đã ra văn bản gửi Trưởng phòng CSGT các tỉnh, TP chỉ đạo về
việc “Giả danh nhà báo ghi hình CSGT”. Nội dung văn bản này đang khiến
bất kỳ ai đọc cũng có thể hiểu là từ sau khi có chỉ đạo này thì công
dân, nhà báo sẽ không được ghi hình CSGT đang làm nhiệm vụ? Ngày 26/4,
Đại tá Trần Sơn Hà, Phó Cục trưởng Cục CSGT đường bộ, đường sắt (Bộ Công
an) đã ký văn bản số 1042/C67-P3 gửi Trưởng phòng CSGT công an các
tỉnh, TP trực thuộc trung ương về việc “Giả danh nhà báo ghi hình CSGT”.
Trong văn bản này có đoạn: “Luôn luôn nâng cao tinh thần cảnh giác,
kiên quyết đấu tranh làm rõ với những đối tượng có lời nói đe dọa, lăng
mạ hoặc có hành vi chống đối CSGT đang thực thi công vụ hoặc quay phim
chụp ảnh hoạt động TTKS, XLVP khi chưa được sự đồng ý của CSGT đang làm
nhiệm vụ. Nếu đúng là nhà báo thì tập hợp thông báo cho cơ quan chủ
quản, nếu giả danh nhà báo thì tạm giữ, lập hồ sơ chuyển cơ quan chức
năng xử lý theo quy định của pháp luật”. Trong nội dung trên, cho ra hai
hướng suy luận và hai câu hỏi nổi cộm: Đây là một kiểu văn bản của một
loại quan lại dốt nát, không hiểu biết pháp luật đã cố tình che giấu sự
tham lam của bản thân và đội ngũ dưới quyền? Hoặc là đây là một thứ văn
bản của người hiểu luật nhưng cố tình che đậy sự sai trái vốn gây nhức
nhối trong nhân dân lâu nay của ngành công an giao thông? Có thể nói, cả
hai câu hỏi đều có chung một đáp án, đó là: Tham lam và ngu dốt. Chuyện
tham lam của giới quan chức Việt Nam thì miễn bàn rồi, nó càng lúc càng
tàn bạo, cộm cán và quyết liệt, thậm chí liều lĩnh. Chuyện ngành công
an giao thôn ra đứng đường để đón khách, bắt khách bất kì, làm tiền bất
kì bằng nhiều kiểu vừa vô văn hóa vừa vô luật pháp lại vừa vô nhân tính
thì đầy rẫy ngoài đường. Trước đây, nhân dân còn ngại, sợ, không dám
quay phim, chụp ảnh để ghi lại bằng chứng mặc dù không có luật nào cấm
họ làm điều này. Còn bây giờ, người dân sẳn sàng đối mặt, sẵn sàng bấm
máy để lấy bằng chứng, tố giác tội của ngành công an nói chung và công
an giao thông nói riêng. Đã có quá nhiều video trên you tube, trên
facebook, trên twitter và nhiều trang mạng xã hội khác phơi bày bộ mặt
tham lam của ngành này. Và cũng có không ít các phóng sự, tin ngắn đăng
trên các báo trong và ngoài nước phản ánh hiện tượng tiêu cực, thối nát
này. Chính vì sự dũng cảm của nhân dân, trong nhiều tháng qua, lực lượng
đứng đường của ngành công an giao thông giảm hẳn, thu nhập mỗi ngày của
ngành này thông qua việc chặn xe, hù dọa và móc túi dân cũng giảm tỉ
lệ. Điều đó khiến ngành công an giao thông đứng trước nguy cơ sập tiệm
vì lượng nhân viên quá đông nhưng ngân quĩ thiếu hụt, và nếu để kéo dài
“tình trạng” này, sẽ dẫn đến nguy cơ bắt buộc phải chấn chỉnh lại đội
ngũ cũng như phương cách làm việc nhằm mang lại hiệu quả đích thực cho
ngành công an giao thông. Mà một khi chấn chỉnh theo xu hướng này, sẽ
có hàng ngàn công an giao thông bị thất nghiệp và khoản thu nhập mỗi
ngày bị eo hẹp, đời sống thiếu thốn (vì vốn quen tiêu xài xả láng bằng
đồng tiền bất chính trước đây). Và kinh khủng hơn nữa là sẽ có rất nhiều
lá đơn tố giác cấp trên của ngành này. Lý do tố giác sẽ là cấp trên đã
hứa để họ ra đứng trạm A, B, C… Z… nào đó để lấy lại khoản mà trước đây
họ đã chung chi cho cấp trên. Nhưng cấp trên đã không giữ lời hứa, không
cho họ ra đứng đường, số tiền vài trăm triệu đồng để mua trạm của họ
xem như mất trắng, buộc cấp trên phải rớt chức để hả giận mà cũng rất có
thể là để bản thân họ thăng tiến theo diện thi đua, khen thưởng, trong
sạch… Không còn cách nào khác, ông Trần Sơn Hà buộc phải đưa ra quyết
định vừa ngu ngốc, vừa trái luật, vừa đi ngược với văn minh như thế.
Cái văn bản số 1042/C67-P3 của ông Trần Sơn Hà có ngu ngốc không? Có thể
nói là đứng trên góc độ nhân dân hay đứng trên cương vị của đảng Cộng
sản Việt Nam vẫn thấy cái văn bản này chứa đầy sự ngu ngốc. Về chuyện nó
ngu ngốc cỡ nào thì chỉ cần nhìn vào mức độ trái luật của nó và tính
tham lam ẩn chứa bên trong cũng đủ hiểu. Vấn đề cần phân tích ở đây là
tính phản phé hoặc phản động của nó. Đứng trên phương diện nhân dân mà
nói, nó cực kỳ phản động, bởi nó đã thẳng tay che mắt nhân dân, tiếp tay
cho tội ác, phủ nhận sự tố giác cũng như bịt mắt công tâm của dân tộc.
Nó mang mục đích bịt tất cả mọi khả năng tố giác cái xấu có thể có trong
nhân dân để mặc cho lực lượng công an giao thông tác oai tác quái, cướp
trắng giữa ban ngày. Nhưng, khi nó phản động trước nhân dân, những
tưởng nó trung thành với đảng Cộng sản, rất tiếc là không phải thế. Nó
một lần nữa chơi trò phản phé trước nhà cầm quyền Cộng sản. Nó thẳng
thừng phơi bày bộ mặt tham lam của chế độ cũng như nó vạch lá cho công
luận xem bầy sâu đang núp bóng cái gọi là công an nhân dân ngay trong
giai đoạn mà nhân dân hết sức phẫn nộ nhà cầm quyền, nhân dân đang đứng
dậy đấu tranh chống tham nhũng, chống áp bức trong chính sách đất đai,
chống bành trướng Trung Cộng. Một bước khác, nhân dân đang kêu gọi dân
chủ, nhân quyền… thì cái văn bản này ra đời, chỉ đóng vai trò chọc giận
nhân dân, khiến cho con thuyền “lãnh đạo đảng” càng mau bị dòng cuồng
lưu nhân dân lật đổ. Như vậy, không gọi là phản phé thì gọi là gì? Và
đến đây, có thể dễ dàng nhận ra rằng vì tham lam và ngu lâu, dốt bền,
thỉnh thoảng vẫn có vài lãnh đạo ngành của chế độ Cộng sản xã hội chủ
nghĩa đưa ra một quyết định vừa có tính chất phơi bày sự ngu dốt, phản
động lại vừa phản phé ngay vào kẻ đã sinh ra và nuôi lớn nó. Thế mới là
khó! Không chừng, sau cái văn bản này, Phó Cục lại lên làm Trưởng Cục,
vì sao? Vì công an bất cứ ở khâu nào cũng là quả đấm thép của Bộ Chính
trị, không bảo vệ nó, thăng tiến cho nó chẳng lẽ bảo vệ mấy thằng chụp
hình bố láo hay sao?